Anh đã [Am] biết tất cả cũng chỉ vì hôm [Em] qua
Anh đã [F] biết kỉ niệm về [G] em thật xa [C] quá
Bao ngày [Am] cố gắng níu với lấy sự buông [Em] tha
Thật xót [F] xa [G] cho tình [Am] ta.
Chỉ vì anh [F] đã quá ngốc nghếch cứ tin vào đôi [G] mắt anh nhìn
Và đã [Em] thấy bao hiểu lầm về [Am] em
Rồi thêm tính [F] cố chấp nhiều làm em rơi [G] nước mắt cũng nhiều
Anh xin [Dm] lỗi về tất [Em] cả.
ĐK:
Anh thật không xứng với em người [Am] ơi, bao lần em đã thứ [Em] tha
Anh thật không muốn xa em người [F] ơi tất cả [G] chỉ mới vừa hôm [C] qua
Vì em bước đi với người [Am] ta anh chẳng thể nào không [Em] nói ra
Điều đó đã xảy [F] ra anh đã không [G] còn sự vị [Am] tha.
Anh đã [F] biết kỉ niệm về [G] em thật xa [C] quá
Bao ngày [Am] cố gắng níu với lấy sự buông [Em] tha
Thật xót [F] xa [G] cho tình [Am] ta.
Chỉ vì anh [F] đã quá ngốc nghếch cứ tin vào đôi [G] mắt anh nhìn
Và đã [Em] thấy bao hiểu lầm về [Am] em
Rồi thêm tính [F] cố chấp nhiều làm em rơi [G] nước mắt cũng nhiều
Anh xin [Dm] lỗi về tất [Em] cả.
ĐK:
Anh thật không xứng với em người [Am] ơi, bao lần em đã thứ [Em] tha
Anh thật không muốn xa em người [F] ơi tất cả [G] chỉ mới vừa hôm [C] qua
Vì em bước đi với người [Am] ta anh chẳng thể nào không [Em] nói ra
Điều đó đã xảy [F] ra anh đã không [G] còn sự vị [Am] tha.