Verse 1: [Dm]Tóc xõa ngang vai, anh thấy hơi sai hình [Am]như đã nhận ra điều gì Chắc là người giống [Gm]ai đó, hình bóng kia không thể [A7]phai nhòa [Dm]Tim nhói cơn đau, vốn dĩ là người đến [Am]sau mi làm sao lau Khóc cho nhòa [Gm]đi nỗi nhớ, nhìn em trông [A7]giống như người cũ anh từng thương   ĐK: Vì là người đến [Dm]sau nên không dám ôm em...