Songs of artist: Cao Vũ Huy Miên

Songs Chords Lyrics of artist: Cao Vũ Huy Miên

Cao Vũ Huy Miên

Cao Vũ Huy Miên
a few seconds ago0 Views 0 Bài hát

Nhà thơ - nhà báo Cao Vũ Huy Miên tên thật là Đinh Đoan Hùng, sinh năm 1955 tại huyện Quế Sơn, tỉnh Quảng Nam. Cao Vũ Huy Miên là thế hệ nhà thơ trưởng thành từ lực lượng TNXP, cùng thời với các nhà văn, nhà thơ: Nguyễn Nhật Ánh, Nguyễn Đông Thức, Đỗ Trung Quân, nhạc sĩ Lã Văn Cường, Nguyễn Đức Trung, Lê Văn Lộ... Ông từng công tác tại Báo SGGP. Các tác phẩm đã xuất bản: Thời kỷ niệm, Hoa tím ngày xưa... Đặc biệt các ca khúc được phổ nhạc từ thơ ông được nhiều người yêu thích: Hoa tím ngày xưa (nhạc sĩ Hữu Xuân) và Có đôi khi (nhạc sĩ Lã Văn Cường), Sài Gòn trong tôi (nhạc sĩ Thế Hiển) - ca khúc này từng đoạt giải 3 cuộc thi sáng tác với chủ đề Hát về thành phố yêu thương do Báo SGGP tổ chức.

Nhà thơ Lê Minh Quốc – một người bạn thân thiết với nhà thơ Cao Vũ Huy Miên - kể: “Thời tôi đi bộ đội, anh Huy Miên đã tặng tôi hai câu thơ Trưa cuốc đất trên đồng chó ngáp/ Cuốc đụng miểng bom cứ tưởng cục vàng. Tôi nhớ hai câu thơ này cho đến tận bây giờ, bởi nó phản ánh rất đúng với cuộc sống, tâm trạng của những người lính trẻ mới lơ ngơ bước vào chiến trường, không biết gì cả. Sau này, có nhiều dịp đi ăn phở với anh, hai người bạn đồng hương không hiểu vì sao cứ hay nói về bệnh tiểu đường và cả những phương thức phòng trị. Không ngờ sau này căn bệnh ấy đã vận vào anh”.

Một kỷ niệm đẹp trong đời TNXP, đời thơ của nhà thơ Cao Vũ Huy Miên mà người bạn chí thân của ông vẫn nhớ: Cao Vũ Huy Miên – con người ngỡ như giản dị, không muốn tâm tình, lại là người nhiều tâm tư. Anh từng kể: “Có một lần, đại đội tôi đổ quân xuống chân núi Chứa Chan. Đêm đầu tiên ở rừng, trăng sáng vằng vặc, tôi không sao ngủ được. Sẵn máu... thơ, tôi mò mẫm làm bài thơ Tháng tư em lên vùng đất mới. Bài thơ được đăng trên Báo Tuổi Trẻ và một cô TNXP dễ thương mua tặng. Tôi mừng quá... suýt nữa ôm hôn bất tử... Cuộc sống TNXP gian khổ nhưng chứa chan tình cảm và đầy chất lãng mạn đã đưa tôi đến nhiều vùng đất, cho tôi nhiều kỷ niệm đẹp. Như vậy hỏi làm sao tôi không làm thơ cho được...”

Theo Báo người lao động