Còn [Dm] thương còn [F] giận hờn nhau
[Dm] Là tình [Am] cảm chưa phai [C] màu
Tình [F] yêu vẫn [Dm] còn đậm [A7] sâu
[Dm] Sợ lắm [C] là khi
[Bb] Chúng ta im [Am] lặng ngước [Gm] nhìn
Chẳng [Am] ai trách [Dm] ai.
Anh đã [Bb] hoang mang nghĩ suy về [Am] chúng ta
Anh đã [Gm] lo âu [C] nếu mai này cách [F] xa
Em sẽ [Bb] bên ai nở nụ cười [Am] thiết tha
Làm [Gm] sao anh có thể nói [C] ra.
ĐK:
Có bao giờ em [Dm] nghĩ đến lúc hai chúng ta thôi [Am] nhớ mong
Có bao giờ em [Bb] nghĩ đến những ấm ức ở trong [F] lòng
Đến một ngày mọi [Dm] thứ sẽ phai nhạt [Am] bớt dần
Là [Bb] đến lúc anh phải chấp [C] nhận.
Ở bên cạnh em [Dm] nhưng sao trong tim anh thấy cô [Am] đơn
Có phải vì tình [Bb] yêu lâu nay ta đã không giữ [F] được
Bởi em đã đổi [Dm] thay khác không còn [Am] như ban đầu
Chẳng [Bb] ai trong chúng [Am] ta có [Dm] lỗi gì.
[Dm] Là tình [Am] cảm chưa phai [C] màu
Tình [F] yêu vẫn [Dm] còn đậm [A7] sâu
[Dm] Sợ lắm [C] là khi
[Bb] Chúng ta im [Am] lặng ngước [Gm] nhìn
Chẳng [Am] ai trách [Dm] ai.
Anh đã [Bb] hoang mang nghĩ suy về [Am] chúng ta
Anh đã [Gm] lo âu [C] nếu mai này cách [F] xa
Em sẽ [Bb] bên ai nở nụ cười [Am] thiết tha
Làm [Gm] sao anh có thể nói [C] ra.
ĐK:
Có bao giờ em [Dm] nghĩ đến lúc hai chúng ta thôi [Am] nhớ mong
Có bao giờ em [Bb] nghĩ đến những ấm ức ở trong [F] lòng
Đến một ngày mọi [Dm] thứ sẽ phai nhạt [Am] bớt dần
Là [Bb] đến lúc anh phải chấp [C] nhận.
Ở bên cạnh em [Dm] nhưng sao trong tim anh thấy cô [Am] đơn
Có phải vì tình [Bb] yêu lâu nay ta đã không giữ [F] được
Bởi em đã đổi [Dm] thay khác không còn [Am] như ban đầu
Chẳng [Bb] ai trong chúng [Am] ta có [Dm] lỗi gì.