ĐK: Cảm tạ [Dm]Chúa Thiên Chúa nhân [A7]từ,
dạt dào tình thương [Dm]mến thiết tha vô [F]bờ.
Ngài thương [Gm]con từ lúc hoang [Dm]sơ,
đến thiên thu tình [A]Ngài còn luôn chan [A7]chứa.
Nguồn hồng [Dm]ân tuôn xuống như [A7]mưa,
lòng hằng mong ghi [Dm]nhớ nhưng biết sao [A7]vừa.
Tình thương [Dm]Chúa chứa chan vô [Gm]bờ,
cho đến thiên [A7]thu con nương [Dm]nhờ.
1/ Chúa [Gm]ơi, Ngài chính gia [A7]nghiệp,
là nguồn cậy [Dm]trông duy nhất đời [F]con,
nguồn mạch tình [Bb]thương muôn kiếp không [E7]hao [A]mòn.[A7]
Tháng [Dm]năm tay Chúa nâng [Gm]niu vỗ về con [C7]luôn,
cho trái tim [F]con rung nhịp yêu [Bb]thương ,
ai [Em7b5]được Ngài trìu mến còn [A7]phúc nào [Dm]hơn.
2/ Ví [Gm]như Ngài chẳng quan [A7]phòng
phận người mỏng [Dm]manh khôn lớn được [F]chăng,
nào được trổ [Bb]sinh như lúa thơm [E7]trên [A]đồng. [A7]
Chúa [D7]ơi, trong chốn dương [Gm]gian nhuốm màu phôi [C7]phai,
con vốn mong [F]manh như giọt sương [Bb]mai,
nhưng [Em7b5]được Ngài chăm sóc từng [A7]phút, từng [Dm]giây.
3/ Cứu [Gm]con từ chốn lỗi [A7]lầm
chuộc lại đời [Dm]con khỏi kiếp trầm [F]luân.
Ngài gọi mời [Bb]con nên chứng nhân [E7]Tin [A]Mừng. [A7]
Chúa [D7]ơi, ân sủng [Gm]trên con do Ngài thương [C7]ban,
con sẽ hân [F]hoan đi vào nhân [Bb]gian,
sống một [Em7b5]đời minh chứng lòng [A7]Chúa từ [Dm]nhân.
ĐK: Cảm tạ [Dm]Chúa Thiên Chúa nhân [A7]từ,
dạt dào tình thương [Dm]mến thiết tha vô [F]bờ.
Ngài thương [Gm]con từ lúc hoang [Dm]sơ,
đến thiên thu tình [A]Ngài còn luôn chan [A7]chứa.
Nguồn hồng [Dm]ân tuôn xuống như [A7]mưa,
lòng hằng mong ghi [Dm]nhớ nhưng biết sao [A7]vừa.
Tình thương [Dm]Chúa chứa chan vô [Gm]bờ,
cho đến thiên [A7]thu con nương [Dm]nhờ.
4/ Kính [Gm]dâng lên Chúa thiên [A7]đình
một niềm tạ [Dm]ơn yêu mến cậy [F]tin
trọn đời lòng [Bb]con xin khắc sâu [E7]ân [A]tình. [A7]
Chúa [D7]ơi, cho tiếng hát [Gm]con bay về thiên [C7]nhan,
như đóa hoa [F]dâng lên tòa cao [Bb]sang,
thơm [Em7b5]dịu hiền bên Chúa nguồn [A7]suối hồng [Dm]ân.
dạt dào tình thương [Dm]mến thiết tha vô [F]bờ.
Ngài thương [Gm]con từ lúc hoang [Dm]sơ,
đến thiên thu tình [A]Ngài còn luôn chan [A7]chứa.
Nguồn hồng [Dm]ân tuôn xuống như [A7]mưa,
lòng hằng mong ghi [Dm]nhớ nhưng biết sao [A7]vừa.
Tình thương [Dm]Chúa chứa chan vô [Gm]bờ,
cho đến thiên [A7]thu con nương [Dm]nhờ.
1/ Chúa [Gm]ơi, Ngài chính gia [A7]nghiệp,
là nguồn cậy [Dm]trông duy nhất đời [F]con,
nguồn mạch tình [Bb]thương muôn kiếp không [E7]hao [A]mòn.[A7]
Tháng [Dm]năm tay Chúa nâng [Gm]niu vỗ về con [C7]luôn,
cho trái tim [F]con rung nhịp yêu [Bb]thương ,
ai [Em7b5]được Ngài trìu mến còn [A7]phúc nào [Dm]hơn.
2/ Ví [Gm]như Ngài chẳng quan [A7]phòng
phận người mỏng [Dm]manh khôn lớn được [F]chăng,
nào được trổ [Bb]sinh như lúa thơm [E7]trên [A]đồng. [A7]
Chúa [D7]ơi, trong chốn dương [Gm]gian nhuốm màu phôi [C7]phai,
con vốn mong [F]manh như giọt sương [Bb]mai,
nhưng [Em7b5]được Ngài chăm sóc từng [A7]phút, từng [Dm]giây.
3/ Cứu [Gm]con từ chốn lỗi [A7]lầm
chuộc lại đời [Dm]con khỏi kiếp trầm [F]luân.
Ngài gọi mời [Bb]con nên chứng nhân [E7]Tin [A]Mừng. [A7]
Chúa [D7]ơi, ân sủng [Gm]trên con do Ngài thương [C7]ban,
con sẽ hân [F]hoan đi vào nhân [Bb]gian,
sống một [Em7b5]đời minh chứng lòng [A7]Chúa từ [Dm]nhân.
ĐK: Cảm tạ [Dm]Chúa Thiên Chúa nhân [A7]từ,
dạt dào tình thương [Dm]mến thiết tha vô [F]bờ.
Ngài thương [Gm]con từ lúc hoang [Dm]sơ,
đến thiên thu tình [A]Ngài còn luôn chan [A7]chứa.
Nguồn hồng [Dm]ân tuôn xuống như [A7]mưa,
lòng hằng mong ghi [Dm]nhớ nhưng biết sao [A7]vừa.
Tình thương [Dm]Chúa chứa chan vô [Gm]bờ,
cho đến thiên [A7]thu con nương [Dm]nhờ.
4/ Kính [Gm]dâng lên Chúa thiên [A7]đình
một niềm tạ [Dm]ơn yêu mến cậy [F]tin
trọn đời lòng [Bb]con xin khắc sâu [E7]ân [A]tình. [A7]
Chúa [D7]ơi, cho tiếng hát [Gm]con bay về thiên [C7]nhan,
như đóa hoa [F]dâng lên tòa cao [Bb]sang,
thơm [Em7b5]dịu hiền bên Chúa nguồn [A7]suối hồng [Dm]ân.