1. Tình đời là [Am] gì mà sao lắm dối [C] trá
Bạn bè bên [G] ta, những lúc ta sang [Am] giàu
Và người yêu [Em] ta, cho ta bao niềm [G] vui
Khi trắng tay [Dm] rồi, một mình ta đơn [E7] côi.
2. Đời là niềm [Am] sầu, làm tim ta đau [C] thương
Để trọn đêm [G] nay, ta nghĩ về cuộc [Am] đời
Đời cho mật [Em] ngon, cho bao kẻ hạnh [G] phúc
Chắc tại ông [Dm] trời, phụ [E7] bạc với riêng [Am] ta.
ĐK:
Người đời xa [Am] lánh, trong lúc ta cơ [F] hàn
Bạn bè quên [G] ta, quên tình nghĩa anh [C] em
Ta ngỡ bên [Dm] mình, vẫn có người ta [G] yêu
Trong tay không [E7] tiền, họ nào còn bên [Am] ta
Giờ ta khổ [Am] đau, ta thấu được sự [F] đời
Và người phụ [G] ta, cùng thói đời điêu [C] ngoa
Xưa ta chẳng [Dm] hiểu, lòng người trên thế [G] gian
Đến giờ nghèo [E7] hèn, mới biết đời là [Am] chi.
3. Hận thù được [Am] gì, từ nay thôi oán [C] than
Hiểu được nhân [G] gian, vốn dĩ là vô [Am] thường
Người đời hơn [Em] thua, lọc lừa và dối [G] trá
Trong cõi tạm [Dm] này, tình [E7] đời bạc như [Am] vôi.
Bạn bè bên [G] ta, những lúc ta sang [Am] giàu
Và người yêu [Em] ta, cho ta bao niềm [G] vui
Khi trắng tay [Dm] rồi, một mình ta đơn [E7] côi.
2. Đời là niềm [Am] sầu, làm tim ta đau [C] thương
Để trọn đêm [G] nay, ta nghĩ về cuộc [Am] đời
Đời cho mật [Em] ngon, cho bao kẻ hạnh [G] phúc
Chắc tại ông [Dm] trời, phụ [E7] bạc với riêng [Am] ta.
ĐK:
Người đời xa [Am] lánh, trong lúc ta cơ [F] hàn
Bạn bè quên [G] ta, quên tình nghĩa anh [C] em
Ta ngỡ bên [Dm] mình, vẫn có người ta [G] yêu
Trong tay không [E7] tiền, họ nào còn bên [Am] ta
Giờ ta khổ [Am] đau, ta thấu được sự [F] đời
Và người phụ [G] ta, cùng thói đời điêu [C] ngoa
Xưa ta chẳng [Dm] hiểu, lòng người trên thế [G] gian
Đến giờ nghèo [E7] hèn, mới biết đời là [Am] chi.
3. Hận thù được [Am] gì, từ nay thôi oán [C] than
Hiểu được nhân [G] gian, vốn dĩ là vô [Am] thường
Người đời hơn [Em] thua, lọc lừa và dối [G] trá
Trong cõi tạm [Dm] này, tình [E7] đời bạc như [Am] vôi.