1. [F] Sau bao nhiêu mối tình đổ vỡ mình [G] còn tin ai
[Em] Sau bao nhiêu tổn thương bủa vây vẫn [Am] yêu em rất miệt mài
[F] Qua bao nhiêu khoảnh khắc thời gian tưởng [G] chừng hạnh phúc nhất
Phút [Em] chốc tan vỡ thật nhanh anh [Am] ngỡ
Tình yêu ngọt [F] ngào đến mấy [G] cũng tàn [Am] thôi.
ĐK:
Phải chi ngày [F] đó mình đừng yêu [G] nhau
Thì hai trái [Em] tim sẽ như lúc [Am] đầu
Hạnh phúc là [F] khi vì nhau vượt [G] qua muôn ngàn nỗi [C] đau.
Phải cố mạnh [F] mẽ nhìn người ra [G] đi
Phải ngước mắt [Em] đi như chẳng có [Am] gì
Người đã từng [Dm] quá quen thuộc [Em] bỗng xa [Am] lạ.
2. [F] Sau bao nhiêu mối tình đổ vỡ mình [G] còn yêu ai
[Em] Khi yêu ai cũng muốn đậm sâu cớ [Am] sao không ai ở lại
[F] Đi qua bao khoảnh khắc thời gian ngỡ [G] như không thể cách rời
Buồn [Em] đau này anh chôn giấu, ai [Am] thấu?
Tình yêu ngọt [F] ngào đến mấy [G] cũng tàn [Am] thôi.
ĐK:
Phải chi ngày [F] đó mình đừng yêu [G] nhau
Thì hai trái [Em] tim sẽ như lúc [Am] đầu
Hạnh phúc là [F] khi vì nhau vượt [G] qua muôn ngàn nỗi [C] đau.
Phải cố mạnh [F] mẽ nhìn người ra [G] đi
Phải ngước mắt [Em] đi như chẳng có [Am] gì
Người đã từng [Dm] quá quen thuộc [Em] bỗng xa [Am] lạ.
Tình [F] yêu dù lâu khi buông [G] tay
Cũng sẽ phai [Em] tàn như cánh hoa [Am] rơi
Hạnh [F] phúc kia ngỡ thật [G] gần nay hóa xa [C] xôi.
Vì [F] yêu nên người ta [G] đến
Hết [Em] yêu nên tình sẽ [Am] chết thôi mà
Một [F] người ngồi khóc trong [G] đêm phai [Am] nhòa.
ĐK:
Phải chi ngày [F] đó mình đừng yêu [G] nhau
Thì hai trái [Em] tim sẽ như lúc [Am] đầu
Hạnh phúc là [F] khi vì nhau vượt [G] qua muôn ngàn nỗi [C] đau.
Phải cố mạnh [F] mẽ nhìn người ra [G] đi
Phải ngước mắt [Em] đi như chẳng có [Am] gì
Người đã từng [Dm] quá quen thuộc [Em] bỗng xa [Am] lạ.
[Em] Sau bao nhiêu tổn thương bủa vây vẫn [Am] yêu em rất miệt mài
[F] Qua bao nhiêu khoảnh khắc thời gian tưởng [G] chừng hạnh phúc nhất
Phút [Em] chốc tan vỡ thật nhanh anh [Am] ngỡ
Tình yêu ngọt [F] ngào đến mấy [G] cũng tàn [Am] thôi.
ĐK:
Phải chi ngày [F] đó mình đừng yêu [G] nhau
Thì hai trái [Em] tim sẽ như lúc [Am] đầu
Hạnh phúc là [F] khi vì nhau vượt [G] qua muôn ngàn nỗi [C] đau.
Phải cố mạnh [F] mẽ nhìn người ra [G] đi
Phải ngước mắt [Em] đi như chẳng có [Am] gì
Người đã từng [Dm] quá quen thuộc [Em] bỗng xa [Am] lạ.
2. [F] Sau bao nhiêu mối tình đổ vỡ mình [G] còn yêu ai
[Em] Khi yêu ai cũng muốn đậm sâu cớ [Am] sao không ai ở lại
[F] Đi qua bao khoảnh khắc thời gian ngỡ [G] như không thể cách rời
Buồn [Em] đau này anh chôn giấu, ai [Am] thấu?
Tình yêu ngọt [F] ngào đến mấy [G] cũng tàn [Am] thôi.
ĐK:
Phải chi ngày [F] đó mình đừng yêu [G] nhau
Thì hai trái [Em] tim sẽ như lúc [Am] đầu
Hạnh phúc là [F] khi vì nhau vượt [G] qua muôn ngàn nỗi [C] đau.
Phải cố mạnh [F] mẽ nhìn người ra [G] đi
Phải ngước mắt [Em] đi như chẳng có [Am] gì
Người đã từng [Dm] quá quen thuộc [Em] bỗng xa [Am] lạ.
Tình [F] yêu dù lâu khi buông [G] tay
Cũng sẽ phai [Em] tàn như cánh hoa [Am] rơi
Hạnh [F] phúc kia ngỡ thật [G] gần nay hóa xa [C] xôi.
Vì [F] yêu nên người ta [G] đến
Hết [Em] yêu nên tình sẽ [Am] chết thôi mà
Một [F] người ngồi khóc trong [G] đêm phai [Am] nhòa.
ĐK:
Phải chi ngày [F] đó mình đừng yêu [G] nhau
Thì hai trái [Em] tim sẽ như lúc [Am] đầu
Hạnh phúc là [F] khi vì nhau vượt [G] qua muôn ngàn nỗi [C] đau.
Phải cố mạnh [F] mẽ nhìn người ra [G] đi
Phải ngước mắt [Em] đi như chẳng có [Am] gì
Người đã từng [Dm] quá quen thuộc [Em] bỗng xa [Am] lạ.