1. Anh nỡ quên đi mối tình [Em] của em
Anh nỡ quên [D] đi kỷ niệm [G] êm đềm
Anh [A] trao duyên về người [Em] khác
Cho [Am] em khóc hận ngàn thu
Trời bày chi cho thân gái vô [B7] duyên
Anh đã đem theo nữa đời [Em] của em
Anh đã đem [D] theo nữa vầng [G] trăng đầy
Cho [A] em ôm trọn tình [Em] say
Cho [Am] em uống trọn men cay
Nửa vầng [Bm] trăng khác tan thành [Em] khói mờ
ĐK: [A] Anh cho em nhiều và em trao anh nhiều
[Am] Nhưng nay tan rồi tình yêu em chân [Em] thành
[D] Anh đã cho mong chờ và [Bm] anh đã đi không ngờ
[D] Em ngỡ anh không đành mà [B7] anh đi sao [Em] đành
2. Trăng vẫn đêm đêm đi vào [Em] hồn hoa
Anh vẫn đêm [D] đêm đi vào [G] tim hồng
Em [A] nghe tim mình vỡ [Em] nát
Em [Am] nghe ước mặt bờ môi
Người phụ tình em như gió [B7] quên trăng
Anh nỡ quên đi mối tình [Em] của em
Anh nỡ quên [D] đi kỷ niệm [G] êm đềm
Anh [A] đem theo nửa đời [Em] em
Anh [Am] đem ném nửa vầng trăng
Nửa vầng trăng [Bm] khác tan thành [Em] khói mờ
Anh nỡ quên [D] đi kỷ niệm [G] êm đềm
Anh [A] trao duyên về người [Em] khác
Cho [Am] em khóc hận ngàn thu
Trời bày chi cho thân gái vô [B7] duyên
Anh đã đem theo nữa đời [Em] của em
Anh đã đem [D] theo nữa vầng [G] trăng đầy
Cho [A] em ôm trọn tình [Em] say
Cho [Am] em uống trọn men cay
Nửa vầng [Bm] trăng khác tan thành [Em] khói mờ
ĐK: [A] Anh cho em nhiều và em trao anh nhiều
[Am] Nhưng nay tan rồi tình yêu em chân [Em] thành
[D] Anh đã cho mong chờ và [Bm] anh đã đi không ngờ
[D] Em ngỡ anh không đành mà [B7] anh đi sao [Em] đành
2. Trăng vẫn đêm đêm đi vào [Em] hồn hoa
Anh vẫn đêm [D] đêm đi vào [G] tim hồng
Em [A] nghe tim mình vỡ [Em] nát
Em [Am] nghe ước mặt bờ môi
Người phụ tình em như gió [B7] quên trăng
Anh nỡ quên đi mối tình [Em] của em
Anh nỡ quên [D] đi kỷ niệm [G] êm đềm
Anh [A] đem theo nửa đời [Em] em
Anh [Am] đem ném nửa vầng trăng
Nửa vầng trăng [Bm] khác tan thành [Em] khói mờ