1. Tháng tám [Dm] nào mưa lại chẳng tuôn [Gm] rơi
Gieo hương [C] lạnh bao phận đời cô [F] lẻ
Giữa mênh [C] mông người trở nên nhỏ [Gm] bé
Những làn [C] mưa như xé lạnh cõi [A7] lòng.
2. Đến bao [Dm] giờ xa cái nợ long [Gm] đong
Bao lâu [C] nữa căn phòng thôi buốt [F] giá
Bao lâu [Dm] nữa được an cư nhàn [Gm] nhã
Được bình [A7] yên xa hối hả muộn [Dm] phiền.
ĐK:
Thả trôi [Dm] dòng theo đó tự tình [Eb] riêng
Mượn con [Bb] nước gửi về miền xa [F] ấy
Đến từ [C] đâu thì về nơi đó [Gm] vậy
Bởi càng [A7] lâu chẳng mấy khỏi chai [Dm] sần.
Ước rằng [Dm] đời thôi toan tính thiệt [Eb] hơn
Thôi oán [Bb] trách thôi giận hờn nhau [F] nữa
Cho dư [C] âm ngày vui thêm chan [Gm] chứa
Để thời [A7] gian đóng cửa đoạn trường [Dm] sầu.
3. Ước rằng [Dm] đời thôi chứa những bể [Gm] dâu
Thôi vội [C] vã thôi dãi dầu nắng [F] mưa
Cho yêu [C] thương về đây thay hoang [Gm] vắng
Để bình [A7] minh mang nắng ấm tinh [Dm] cầu.
Gieo hương [C] lạnh bao phận đời cô [F] lẻ
Giữa mênh [C] mông người trở nên nhỏ [Gm] bé
Những làn [C] mưa như xé lạnh cõi [A7] lòng.
2. Đến bao [Dm] giờ xa cái nợ long [Gm] đong
Bao lâu [C] nữa căn phòng thôi buốt [F] giá
Bao lâu [Dm] nữa được an cư nhàn [Gm] nhã
Được bình [A7] yên xa hối hả muộn [Dm] phiền.
ĐK:
Thả trôi [Dm] dòng theo đó tự tình [Eb] riêng
Mượn con [Bb] nước gửi về miền xa [F] ấy
Đến từ [C] đâu thì về nơi đó [Gm] vậy
Bởi càng [A7] lâu chẳng mấy khỏi chai [Dm] sần.
Ước rằng [Dm] đời thôi toan tính thiệt [Eb] hơn
Thôi oán [Bb] trách thôi giận hờn nhau [F] nữa
Cho dư [C] âm ngày vui thêm chan [Gm] chứa
Để thời [A7] gian đóng cửa đoạn trường [Dm] sầu.
3. Ước rằng [Dm] đời thôi chứa những bể [Gm] dâu
Thôi vội [C] vã thôi dãi dầu nắng [F] mưa
Cho yêu [C] thương về đây thay hoang [Gm] vắng
Để bình [A7] minh mang nắng ấm tinh [Dm] cầu.