1. Nhìn em đang yên [Am] giấc mà sao anh thổn [F] thức
Trái tim rối [C] bời khi nghĩ bao ngày tháng [Am] trôi
Nhiều khi muốn ra [G] đi mà sao cứ ngu [F] si
Có lẽ yêu em [Dm] nhiều có lẽ anh thương [E7] nhiều
Nên giờ đau khổ trăm [G] chiều. [E7]
2. Nhiều khi anh tự [Am] hỏi đời ai không lầm [F] lỗi
Trót yêu em [C] rồi anh sẽ quen chấp nhận [Am] thôi
Mà sao cứ ghen [G] tuông chuyện quá khứ đau [F] thương
Khi biết em sai [Dm] lầm anh vẫn yêu âm [E7] thầm
Nhưng trong lòng anh còn quặng [Am] đau.
ĐK:
Đêm [G] nay anh bên men rượu [C] nồng
Khói thuốc vàng [E7] tay mà người nào có [Am] hay
Đành rằng đàn [Dm] ông phải biết sống cao [Am] thượng
Nhưng anh vẫn đau [G] lòng vì quá khứ riêng [C] em
Em [Dm] ơi anh ước chi em [Am] là
Trọn vẹn của anh [G] thôi để [E7] tình đừng phai [Am] phôi.
Trái tim rối [C] bời khi nghĩ bao ngày tháng [Am] trôi
Nhiều khi muốn ra [G] đi mà sao cứ ngu [F] si
Có lẽ yêu em [Dm] nhiều có lẽ anh thương [E7] nhiều
Nên giờ đau khổ trăm [G] chiều. [E7]
2. Nhiều khi anh tự [Am] hỏi đời ai không lầm [F] lỗi
Trót yêu em [C] rồi anh sẽ quen chấp nhận [Am] thôi
Mà sao cứ ghen [G] tuông chuyện quá khứ đau [F] thương
Khi biết em sai [Dm] lầm anh vẫn yêu âm [E7] thầm
Nhưng trong lòng anh còn quặng [Am] đau.
ĐK:
Đêm [G] nay anh bên men rượu [C] nồng
Khói thuốc vàng [E7] tay mà người nào có [Am] hay
Đành rằng đàn [Dm] ông phải biết sống cao [Am] thượng
Nhưng anh vẫn đau [G] lòng vì quá khứ riêng [C] em
Em [Dm] ơi anh ước chi em [Am] là
Trọn vẹn của anh [G] thôi để [E7] tình đừng phai [Am] phôi.