Capo 3
[C]Em ấy cười, [F]mẹ em vui, [C]ước mơ của mẹ là em tươi [F]nét môi.
[Am]Ngày mà cô bé ấy sinh ra thành [Dm]dáng hình
[F]Một đôi cánh đã giữ trên cao bởi [G]thần linh.
[C]Em đã về [F]một nơi xa, [C]trái tim bé nhỏ ngừng lại khi [F]ấu thơ.
[Am]Làm như thể thế giới chẳng đáng để [Dm]em ở.
[F]Vậy nên em nỡ khiến bao tâm hồn [G]chơ vơ.
Vì em [C]yêu những đám mây, vì em [Em]luôn yêu những đám mây
Nên em theo [Am]mây về nơi kia rồi, em [F]xa trần gian rất [G]vội
Và từ [C]đó em mãi bé thơ, chuyện về [Em]em thành những cơn mưa
Rơi xuống lòng [Am]người khô hạn, còn [F]em ở nơi, [G]nơi dành cho các [C]Thiên Thần.
VERSE 2
[C]Trên biển lặng, [F]sóng rất êm, [C]những đôi mắt hướng lên cao rồi [F]hướng vô tim.
[Am]Ngày mà cô bé ấy bay đi vào [Dm]vĩnh hằng
[F]Người ta bỗng thấy mến thương hơn từ [G]trong tâm.
Vì em [C]yêu những đám mây, vì em [Em]luôn yêu những đám mây
Nên em theo [Am]mây về nơi kia rồi, em [F]xa trần gian rất [G]vội
Và từ [C]đó em mãi bé thơ, chuyện về [Em]em thành những cơn mưa
Rơi xuống lòng [Am]người khô hạn, còn [F]em ở nơi, [G]nơi dành cho các [C]Thiên Thần
[F]Xin nghĩ về em ngoài giọt lệ ướt [Am]nhòa, hãy nhớ xướng [F]ca!
Vì giờ trên cõi thiên [Dm]đàng một đôi cánh đang vút cao bay trong hoan [Am]lạc.
Khi thiên thu đi qua nơi trần [G]gian, mẹ ôm em [F]nữa nhé
Là ngày gặp nhau giữa [Dm]mây ngàn, chẳng còn hợp tan chia [D7]xa [G7]
Vì em [G]yêu những đám mây, vì em [Bm]luôn yêu những đám mây
Nên em theo [Em]mây về nơi kia rồi, em [C]xa trần gian rất [D]vội
Và từ [G]đó em mãi bé thơ, chuyện về [Bm]em thành những cơn mưa
Rơi xuống lòng [Em]người khô hạn, còn [C]em ở nơi, [D]nơi dành cho các [G]Thiên Thần.
[Am]Ngày mà cô bé ấy sinh ra thành [Dm]dáng hình
[F]Một đôi cánh đã giữ trên cao bởi [G]thần linh.
[C]Em đã về [F]một nơi xa, [C]trái tim bé nhỏ ngừng lại khi [F]ấu thơ.
[Am]Làm như thể thế giới chẳng đáng để [Dm]em ở.
[F]Vậy nên em nỡ khiến bao tâm hồn [G]chơ vơ.
Vì em [C]yêu những đám mây, vì em [Em]luôn yêu những đám mây
Nên em theo [Am]mây về nơi kia rồi, em [F]xa trần gian rất [G]vội
Và từ [C]đó em mãi bé thơ, chuyện về [Em]em thành những cơn mưa
Rơi xuống lòng [Am]người khô hạn, còn [F]em ở nơi, [G]nơi dành cho các [C]Thiên Thần.
VERSE 2
[C]Trên biển lặng, [F]sóng rất êm, [C]những đôi mắt hướng lên cao rồi [F]hướng vô tim.
[Am]Ngày mà cô bé ấy bay đi vào [Dm]vĩnh hằng
[F]Người ta bỗng thấy mến thương hơn từ [G]trong tâm.
Vì em [C]yêu những đám mây, vì em [Em]luôn yêu những đám mây
Nên em theo [Am]mây về nơi kia rồi, em [F]xa trần gian rất [G]vội
Và từ [C]đó em mãi bé thơ, chuyện về [Em]em thành những cơn mưa
Rơi xuống lòng [Am]người khô hạn, còn [F]em ở nơi, [G]nơi dành cho các [C]Thiên Thần
[F]Xin nghĩ về em ngoài giọt lệ ướt [Am]nhòa, hãy nhớ xướng [F]ca!
Vì giờ trên cõi thiên [Dm]đàng một đôi cánh đang vút cao bay trong hoan [Am]lạc.
Khi thiên thu đi qua nơi trần [G]gian, mẹ ôm em [F]nữa nhé
Là ngày gặp nhau giữa [Dm]mây ngàn, chẳng còn hợp tan chia [D7]xa [G7]
Vì em [G]yêu những đám mây, vì em [Bm]luôn yêu những đám mây
Nên em theo [Em]mây về nơi kia rồi, em [C]xa trần gian rất [D]vội
Và từ [G]đó em mãi bé thơ, chuyện về [Bm]em thành những cơn mưa
Rơi xuống lòng [Em]người khô hạn, còn [C]em ở nơi, [D]nơi dành cho các [G]Thiên Thần.