1. Người đừng [Am] cố nói dối tôi biết [Em] hết rồi
Đừng cứ [G] xem tôi như là trò [C] đùa vui
Chuyện của [Am] mình kết thúc, từ đây [F] tôi với người
Hai người [Dm] dưng xem như chẳng quen [E7] biết.
2. Phận này [Am] thấp bé lắm như cánh [Em] hoa dại
Chẳng giống [G] như bao bông hoa xinh đẹp [C] lả lơi
Đang cùng [Am] người đắm đuối đằng sau [Em] lưng của tôi
Nên vậy [Dm] thôi xin nhường anh cho người [Em] mới.
Điệp :
Bên đời [Am] anh có bao nhiêu là bông [Em] hoa
Đẹp ngất [F] ngây tôi sánh [G] đâu bằng người [Em] ta
Chỉ sợ [F] là bông hoa kia có [C] nhiều gai quá
Anh nhận [Dm] ra thì lúc đó đã đau [E7] lòng.
Thôi thì [Am] buông trả tất cả về hư [Em] không
Đừng nhớ [F] mong chi cánh [G] hoa dại như [Em] em
Những ngày [F] ở bên anh em thấy [C] bình yên lắm
Nhưng xa [G] anh bình yên [E7] hơn ngàn [Am] lần.
Đừng cứ [G] xem tôi như là trò [C] đùa vui
Chuyện của [Am] mình kết thúc, từ đây [F] tôi với người
Hai người [Dm] dưng xem như chẳng quen [E7] biết.
2. Phận này [Am] thấp bé lắm như cánh [Em] hoa dại
Chẳng giống [G] như bao bông hoa xinh đẹp [C] lả lơi
Đang cùng [Am] người đắm đuối đằng sau [Em] lưng của tôi
Nên vậy [Dm] thôi xin nhường anh cho người [Em] mới.
Điệp :
Bên đời [Am] anh có bao nhiêu là bông [Em] hoa
Đẹp ngất [F] ngây tôi sánh [G] đâu bằng người [Em] ta
Chỉ sợ [F] là bông hoa kia có [C] nhiều gai quá
Anh nhận [Dm] ra thì lúc đó đã đau [E7] lòng.
Thôi thì [Am] buông trả tất cả về hư [Em] không
Đừng nhớ [F] mong chi cánh [G] hoa dại như [Em] em
Những ngày [F] ở bên anh em thấy [C] bình yên lắm
Nhưng xa [G] anh bình yên [E7] hơn ngàn [Am] lần.