1. Nhiều khi hạnh [Dm] phúc lẫn trong đớn đau
Nhiều khi cuộc [D7] sống cuốn xô mãi [A7] nhau
Để cho đời [Gm] mãi xoáy quanh nỗi [A] đau
Về trong gió [A7] lộng.
Nhiều khi tình [Dm] đã cuốn ta đến đây
Để cho hạnh [D7] phúc thoáng như gió [A7] mây
Vàng lên nỗi [Gm] nhớ hắt hiu nắng [A7] rơi
Bên đời hao [Dm] gầy.
ĐK:
Nhiều [A7] khi nửa [Dm] đêm
Ngồi [D7] tiếc cho mối [Gm] tình
Còn khắc [A7] ghi bóng hình
Hạnh [Dm] phúc như tiếng thinh [C] không
Gọi khói [A7] sương.
Về [Dm] cõi hun hút [Gm] trưa
Chờ [C] bóng ai dưới [F] mưa
Ngày qua [Gm] đi tháng [A] xưa giờ còn in [A7] đấu.
Nhiều [A7] khi nhớ [Dm] ai
Chợt [D7] thấy bao lá [Gm] rơi
Rụng rớt [C] theo tiếng [A7] cười
Chìm trong [Gm] ta cõi [Dm] mê
Theo ngày tháng [A7] vơi.
Về [Dm] nhé bao nhớ [Gm] mong
Vùi lấp [C] trong tuyết [A7] đông
Mùa xuân [Gm] ơi chốn [A7] nao
Còn mãi đi [Dm] tìm.
2. Nhiều khi ngồi [Dm] tiếc tháng năm đã qua
Nhiều khi ngồi khóc [D7] giấc mơ xóa [A7] nhòa
Buồn chia từng [Gm] nhánh với bao xót [A] xa
Về trong cõi [A7] lặng.
Nhiều khi lầm [Dm] lỡ trái tim rất đau
Nhiều khi chợt [D7] thấy vết thương rất [A7] sâu
Để ta nhìn [Gm] thấu đớn đau nỗi [A7] riêng
Chưa từng xóa [Dm] nhòa.
Nhiều khi cuộc [D7] sống cuốn xô mãi [A7] nhau
Để cho đời [Gm] mãi xoáy quanh nỗi [A] đau
Về trong gió [A7] lộng.
Nhiều khi tình [Dm] đã cuốn ta đến đây
Để cho hạnh [D7] phúc thoáng như gió [A7] mây
Vàng lên nỗi [Gm] nhớ hắt hiu nắng [A7] rơi
Bên đời hao [Dm] gầy.
ĐK:
Nhiều [A7] khi nửa [Dm] đêm
Ngồi [D7] tiếc cho mối [Gm] tình
Còn khắc [A7] ghi bóng hình
Hạnh [Dm] phúc như tiếng thinh [C] không
Gọi khói [A7] sương.
Về [Dm] cõi hun hút [Gm] trưa
Chờ [C] bóng ai dưới [F] mưa
Ngày qua [Gm] đi tháng [A] xưa giờ còn in [A7] đấu.
Nhiều [A7] khi nhớ [Dm] ai
Chợt [D7] thấy bao lá [Gm] rơi
Rụng rớt [C] theo tiếng [A7] cười
Chìm trong [Gm] ta cõi [Dm] mê
Theo ngày tháng [A7] vơi.
Về [Dm] nhé bao nhớ [Gm] mong
Vùi lấp [C] trong tuyết [A7] đông
Mùa xuân [Gm] ơi chốn [A7] nao
Còn mãi đi [Dm] tìm.
2. Nhiều khi ngồi [Dm] tiếc tháng năm đã qua
Nhiều khi ngồi khóc [D7] giấc mơ xóa [A7] nhòa
Buồn chia từng [Gm] nhánh với bao xót [A] xa
Về trong cõi [A7] lặng.
Nhiều khi lầm [Dm] lỡ trái tim rất đau
Nhiều khi chợt [D7] thấy vết thương rất [A7] sâu
Để ta nhìn [Gm] thấu đớn đau nỗi [A7] riêng
Chưa từng xóa [Dm] nhòa.