Một ngày[C] dài cứ thế trôi đi kèm theo[G] đó là những phiền muộn
Nhắm [Am]nháp vị đắng cafe góc ban công chờ màn đêm xuống
Siết [F]thêm một hơi thật sâu , thả tâm[G] tư theo làn khói trắng
Ta như [Am]là một chiến binh qua bao trận chiến
vốn đã chẳng còn đủ sức đối [C]kháng
Nên luôn sợ [G]sệt ngày mai
Sợ phải thức[Am] giấc với đôi mắt ướt , bụi trần cắt xướt trầy tay
Áp lực đeo [F]bám đầy vai , nhịp đập như [G]muốn dừng lại
Thấy rõ nặng[Am] trĩu trong mỗi bước chân nhưng không được phép ngừng chạy
Gần 2 giờ [F]sáng... thành phố dường như đã yên giấc
Mọi thứ trở[G] về với sự tĩnh lặng trong một hình hài đầy lem luốc
Vài ánh đèn [F]đường còn chưa kịp tắt len lỏi qua từng hạt mưa rơi
Ghé lại tâm[G] sự với ta một chút mưa hỏi còn điều gì chưa vơi
Ừ chắc có[F] lẽ là trong lòng ta chứa nhiều nỗi buồn
Nhưng ta không giống như[G] mưa khi cảm thấy nặng thì sẽ rơi xuống
Vì chẳng biết phải nói cùng[F] ai nên đành giữ trong lòng này thôi
Một ngày[C] dài cứ thế trôi đi kèm theo[G] đó là những phiền muộn
Nhắm [Am]nháp vị đắng cafe góc ban công chờ màn đêm xuống
Siết [F]thêm một hơi thật sâu , thả tâm[G] tư theo làn khói trắng
Ta như [Am]là một chiến binh qua bao trận chiến
vốn đã chẳng còn đủ sức đối [C]kháng
Nên luôn sợ [G]sệt ngày mai
Sợ phải thức[Am] giấc với đôi mắt ướt , bụi trần cắt xướt trầy tay
Áp lực đeo [F]bám đầy vai , nhịp đập như [G]muốn dừng lại
Thấy rõ nặng[Am] trĩu trong mỗi bước chân nhưng không được phép ngừng chạy
Một ngày[C] dài cứ thế trôi đi kèm theo[G] đó là những phiền muộn
Nhắm [Am]nháp vị đắng cafe góc ban công chờ màn đêm xuống
Siết [F]thêm một hơi thật sâu , thả tâm[G] tư theo làn khói trắng
Ta như [Am]là một chiến binh qua bao trận chiến
vốn đã chẳng còn đủ sức đối [C]kháng
Nên luôn sợ [G]sệt ngày mai
Sợ phải thức[Am] giấc với đôi mắt ướt , bụi trần cắt xướt trầy tay
Áp lực đeo [F]bám đầy vai , nhịp đập như [G]muốn dừng lại
Thấy rõ nặng[Am] trĩu trong mỗi bước chân nhưng không được phép ngừng chạy
Nhắm [Am]nháp vị đắng cafe góc ban công chờ màn đêm xuống
Siết [F]thêm một hơi thật sâu , thả tâm[G] tư theo làn khói trắng
Ta như [Am]là một chiến binh qua bao trận chiến
vốn đã chẳng còn đủ sức đối [C]kháng
Nên luôn sợ [G]sệt ngày mai
Sợ phải thức[Am] giấc với đôi mắt ướt , bụi trần cắt xướt trầy tay
Áp lực đeo [F]bám đầy vai , nhịp đập như [G]muốn dừng lại
Thấy rõ nặng[Am] trĩu trong mỗi bước chân nhưng không được phép ngừng chạy
Gần 2 giờ [F]sáng... thành phố dường như đã yên giấc
Mọi thứ trở[G] về với sự tĩnh lặng trong một hình hài đầy lem luốc
Vài ánh đèn [F]đường còn chưa kịp tắt len lỏi qua từng hạt mưa rơi
Ghé lại tâm[G] sự với ta một chút mưa hỏi còn điều gì chưa vơi
Ừ chắc có[F] lẽ là trong lòng ta chứa nhiều nỗi buồn
Nhưng ta không giống như[G] mưa khi cảm thấy nặng thì sẽ rơi xuống
Vì chẳng biết phải nói cùng[F] ai nên đành giữ trong lòng này thôi
Một ngày[C] dài cứ thế trôi đi kèm theo[G] đó là những phiền muộn
Nhắm [Am]nháp vị đắng cafe góc ban công chờ màn đêm xuống
Siết [F]thêm một hơi thật sâu , thả tâm[G] tư theo làn khói trắng
Ta như [Am]là một chiến binh qua bao trận chiến
vốn đã chẳng còn đủ sức đối [C]kháng
Nên luôn sợ [G]sệt ngày mai
Sợ phải thức[Am] giấc với đôi mắt ướt , bụi trần cắt xướt trầy tay
Áp lực đeo [F]bám đầy vai , nhịp đập như [G]muốn dừng lại
Thấy rõ nặng[Am] trĩu trong mỗi bước chân nhưng không được phép ngừng chạy
Một ngày[C] dài cứ thế trôi đi kèm theo[G] đó là những phiền muộn
Nhắm [Am]nháp vị đắng cafe góc ban công chờ màn đêm xuống
Siết [F]thêm một hơi thật sâu , thả tâm[G] tư theo làn khói trắng
Ta như [Am]là một chiến binh qua bao trận chiến
vốn đã chẳng còn đủ sức đối [C]kháng
Nên luôn sợ [G]sệt ngày mai
Sợ phải thức[Am] giấc với đôi mắt ướt , bụi trần cắt xướt trầy tay
Áp lực đeo [F]bám đầy vai , nhịp đập như [G]muốn dừng lại
Thấy rõ nặng[Am] trĩu trong mỗi bước chân nhưng không được phép ngừng chạy