Ver1:
Tình [Em] yêu, bức tranh [C] màu
Những lá [G] thư trao tay tặng nhau đẹp như giấc [D] mơ ta vẫn mong hoài.
Thời [Em] gian, những sai [C] lầm
Tạo [G] những ngăn vách cho lòng ta chia đôi trái [D] tim ta xa thật xa.
Đk
"Nên để cho [Em] đó là một tương lai hay để cho [C] đó làm một kỉ niệm".
Mà [G] sao ngân vang câu ca như trôi dòng [D] nước theo nơi biển xa.
Muộn màng câu [Em] nói... "Anh Nhớ Em [C] nhiều".
Mà [G] sao ta vẫn bước qua như một người [D] dưng quá lâu từng yêu.
"Thời gian cũng [Em] sẽ làm mờ đau thương chăng những vết [C] cắt chẳng thể lành lại".
Trải [G] qua bao nhiêu dòng trôi nhưng sẽ về [D] đâu khi ta dừng hoài.
Bình minh một [Em] mai, tỏa khắp phương [C] trời.
Đường [G] anh như em bước đi rồi nhìn về những [D] âu lo đã mang câu ca muộn [Em] màng
[C] ...[G] ...[D]
Ver2:
Người [Em] qua, gió [C] lặng
Như nghe từng [G] tiếng chim vang bên tai, từng nhịp tim [D] bang trong tiếng thở dài.
Đk
"Nên để cho [Em] đó là một tương lai hay để cho [C] đó làm một kỉ niệm".
Mà [G] sao ngân vang câu ca như trôi dòng [D] nước theo nơi biển xa.
Muộn màng câu [Em] nói... "Anh Nhớ Em [C] nhiều".
Mà [G] sao ta vẫn bước qua như một người [D] dưng quá lâu từng yêu.
"Thời gian cũng [Em] sẽ làm mờ đau thương chăng những vết [C] cắt chẳng thể lành lại".
Trải [G] qua bao nhiêu dòng trôi nhưng sẽ về [D] đâu khi ta dừng hoài.
Bình minh một [Em] mai, tỏa khắp phương [C] trời.
Đường [G] anh như em bước đi rồi nhìn về những [D] âu lo đã mang câu ca muộn [Em] màng.
Tình [Em] yêu, bức tranh [C] màu
Những lá [G] thư trao tay tặng nhau đẹp như giấc [D] mơ ta vẫn mong hoài.
Thời [Em] gian, những sai [C] lầm
Tạo [G] những ngăn vách cho lòng ta chia đôi trái [D] tim ta xa thật xa.
Đk
"Nên để cho [Em] đó là một tương lai hay để cho [C] đó làm một kỉ niệm".
Mà [G] sao ngân vang câu ca như trôi dòng [D] nước theo nơi biển xa.
Muộn màng câu [Em] nói... "Anh Nhớ Em [C] nhiều".
Mà [G] sao ta vẫn bước qua như một người [D] dưng quá lâu từng yêu.
"Thời gian cũng [Em] sẽ làm mờ đau thương chăng những vết [C] cắt chẳng thể lành lại".
Trải [G] qua bao nhiêu dòng trôi nhưng sẽ về [D] đâu khi ta dừng hoài.
Bình minh một [Em] mai, tỏa khắp phương [C] trời.
Đường [G] anh như em bước đi rồi nhìn về những [D] âu lo đã mang câu ca muộn [Em] màng
[C] ...[G] ...[D]
Ver2:
Người [Em] qua, gió [C] lặng
Như nghe từng [G] tiếng chim vang bên tai, từng nhịp tim [D] bang trong tiếng thở dài.
Đk
"Nên để cho [Em] đó là một tương lai hay để cho [C] đó làm một kỉ niệm".
Mà [G] sao ngân vang câu ca như trôi dòng [D] nước theo nơi biển xa.
Muộn màng câu [Em] nói... "Anh Nhớ Em [C] nhiều".
Mà [G] sao ta vẫn bước qua như một người [D] dưng quá lâu từng yêu.
"Thời gian cũng [Em] sẽ làm mờ đau thương chăng những vết [C] cắt chẳng thể lành lại".
Trải [G] qua bao nhiêu dòng trôi nhưng sẽ về [D] đâu khi ta dừng hoài.
Bình minh một [Em] mai, tỏa khắp phương [C] trời.
Đường [G] anh như em bước đi rồi nhìn về những [D] âu lo đã mang câu ca muộn [Em] màng.