Capo 4
Tone [C]
Một ngày [F]trong xanh tay nắm [Em]tay trên con đường cùng em [Dm]đi tới [G]miền ta ao [C]ước.
Bỏ lại [F]sau lưng ta biết [Em]bao nhiêu câu chuyện mà nói [Dm]ra cũng chẳng được [G]mấy khi [C]vui.
Ngồi sau [F]lưng anh, hãy cứ [Em]feeling theo nhạc hãy [Dm]bật bài [G]mà em yêu [C]thích.
Và [F]hãy, hãy tặng [Em]anh một nụ cười xinh dù đến [Dm]đâu thì anh cũng [G]sẽ đưa [C]em.
[F]Phía xa xa hàng [Em]cây kìa và [Dm]em, liệu em có [G]nghe tiếng [C]rì rào
Của [F]sóng xô ở [Em]một nơi xa, nơi ấy [Dm]đang giang tay chờ [G]đón đôi [C]ta.
[F]Cứ vui lên, đừng [Em]nghĩ ngợi vì cuộc [Dm]đời dành tặng chúng [G]ta có [C]mấy lần.
Hãy [F]sống để ta [Em]chẳng tiếc [A7]gì, để [Dm]mai sau còn vài [G]thứ mỉm [C]cười
Rap:
Và chỉ cần là đi cùng [F]em dù đường dài lê thê Cũng không dừng [Em]lại vì ta yêu đê mê
Chỉ cần ta có [Dm]nàng Hơn cả kho [G]vàng Bao nhiêu chàng muốn có được [C]em, nhưng không thể babe
Họ muôn đời dòm [F]ngó mong mang em lấy đi Và rồi lại cau [Em]có quan tâm em mấy khi
Vậy đừng quan tâm [Dm]chi, ngày mà người ta [G]đi, Mà hãy gạt quá [C]khứ lại gần anh vì
Anh là người sẽ mang [F]em, đến những nơi bình yên, Nở nụ cười [Em]duyên, mong thời gian dừng
Để màu sắc hồn[Dm] nhiên, vẽ lên những tình [G]yêu, Đó cũng chính là [C]thứ mà ta đang cần
Ta đưa tình [F]yêu bay xa theo gió xua đi bao niềm [Em]đau còn vương đâu đó
Đường về cùng với [Dm]nhau, chuyện buồn rồi sẽ [G]mau quên hết [C]do.
Bỏ lại [F]sau lưng ta biết [Em]bao nhiêu câu chuyện mà nói [Dm]ra cũng chẳng được [G]mấy khi [C]vui.
Ngồi sau [F]lưng anh, hãy cứ [Em]feeling theo nhạc hãy [Dm]bật bài [G]mà em yêu [C]thích.
Và [F]hãy, hãy tặng [Em]anh một nụ cười xinh dù đến [Dm]đâu thì anh cũng [G]sẽ đưa [C]em.
[F]Phía xa xa hàng [Em]cây kìa và [Dm]em, liệu em có [G]nghe tiếng [C]rì rào
Của [F]sóng xô ở [Em]một nơi xa, nơi ấy [Dm]đang giang tay chờ [G]đón đôi [C]ta.
[F]Cứ vui lên, đừng [Em]nghĩ ngợi vì cuộc [Dm]đời dành tặng chúng [G]ta có [C]mấy lần.
Hãy [F]sống để ta [Em]chẳng tiếc [A7]gì, để [Dm]mai sau còn vài [G]thứ mỉm [C]cười
Rap:
Và chỉ cần là đi cùng [F]em dù đường dài lê thê Cũng không dừng [Em]lại vì ta yêu đê mê
Chỉ cần ta có [Dm]nàng Hơn cả kho [G]vàng Bao nhiêu chàng muốn có được [C]em, nhưng không thể babe
Họ muôn đời dòm [F]ngó mong mang em lấy đi Và rồi lại cau [Em]có quan tâm em mấy khi
Vậy đừng quan tâm [Dm]chi, ngày mà người ta [G]đi, Mà hãy gạt quá [C]khứ lại gần anh vì
Anh là người sẽ mang [F]em, đến những nơi bình yên, Nở nụ cười [Em]duyên, mong thời gian dừng
Để màu sắc hồn[Dm] nhiên, vẽ lên những tình [G]yêu, Đó cũng chính là [C]thứ mà ta đang cần
Ta đưa tình [F]yêu bay xa theo gió xua đi bao niềm [Em]đau còn vương đâu đó
Đường về cùng với [Dm]nhau, chuyện buồn rồi sẽ [G]mau quên hết [C]do.