Intro: [Dm][Am]-[Dm][Am] x 2
1. Khi người [Dm] yêu còn đang ngủ say trong vòng [Am] tay
Khi bình [Dm] minh vừa soi tình yêu nơi chốn [Am] này
Em càng [Dm] nghe thời gian vừa trôi qua thật [Am] nhanh
Giờ giấc mơ mỏng [Dm] manh, uh uh [Am] uh
Ta gặp [Dm] nhau tình yêu đầu tiên em vừa [Am] trao
Trao về [Dm] anh người em được yêu thương suốt [Am] đời
Riêng tình [Dm] yêu bình yên gần bên nhau người [Am] ơi
Và mãi không rời [Dm] xa, uh uh [Am] uh
ĐK: [Bb] Những khi rộn ràng vui bao [Am] tiếng cười
[Bb] Thắm tô cuộc đời bao niềm [C] vui [A]
Rồi từ [Dm] đó lá [Am] hoa thắm tươi tựa mùa [Dm] xuân, uh uh [Am] uh
Và từ [Dm] đó thế [Am] gian có thêm đôi tình [Dm] nhân [A]
2. Ôi thời [Dm] gian tưởng quên vừa trôi qua thật [Am] mau
Cho tình [Dm] yêu giờ đây chỉ còn bao nỗi [Am] sầu
Cho người [Dm] yêu lẻ loi nằm yên nghe niềm [Am] đau
Lắng nghe niềm [Dm] đau, uh uh [Am] uh
Em giờ [Dm] đây buồn như hàng cây trong mùa [Am] đông
Thôi từ [Dm] nay tình yêu chỉ còn trong nỗi [Am] lòng
Xin thời [Dm] gian dừng trôi để quên đi niềm [Am] đau
Hãy quên niềm [Am] đau, uh uh [Am] uh
Đk: [Bb] Hết đi rộn ràng với bao [Am] tiếng cười
[Bb] Đó đây chỉ còn bao niềm [C] đau [A]
Rồi từ [Dm] đó lá [Am] hoa đã quên đi mùa [Dm] xuân, uh uh [Am] uh
Và từ [Dm] đó thế [Am] gian mất đi đôi tình [Dm] nhân
[Dm] Ôi mong [Am] manh, tình yêu anh [Dm] cho riêng [Am] em
Tình yêu anh [Dm] Ôi mong [Am] manh, tình yêu anh [Dm] cho riêng [Am] em
1. Khi người [Dm] yêu còn đang ngủ say trong vòng [Am] tay
Khi bình [Dm] minh vừa soi tình yêu nơi chốn [Am] này
Em càng [Dm] nghe thời gian vừa trôi qua thật [Am] nhanh
Giờ giấc mơ mỏng [Dm] manh, uh uh [Am] uh
Ta gặp [Dm] nhau tình yêu đầu tiên em vừa [Am] trao
Trao về [Dm] anh người em được yêu thương suốt [Am] đời
Riêng tình [Dm] yêu bình yên gần bên nhau người [Am] ơi
Và mãi không rời [Dm] xa, uh uh [Am] uh
ĐK: [Bb] Những khi rộn ràng vui bao [Am] tiếng cười
[Bb] Thắm tô cuộc đời bao niềm [C] vui [A]
Rồi từ [Dm] đó lá [Am] hoa thắm tươi tựa mùa [Dm] xuân, uh uh [Am] uh
Và từ [Dm] đó thế [Am] gian có thêm đôi tình [Dm] nhân [A]
2. Ôi thời [Dm] gian tưởng quên vừa trôi qua thật [Am] mau
Cho tình [Dm] yêu giờ đây chỉ còn bao nỗi [Am] sầu
Cho người [Dm] yêu lẻ loi nằm yên nghe niềm [Am] đau
Lắng nghe niềm [Dm] đau, uh uh [Am] uh
Em giờ [Dm] đây buồn như hàng cây trong mùa [Am] đông
Thôi từ [Dm] nay tình yêu chỉ còn trong nỗi [Am] lòng
Xin thời [Dm] gian dừng trôi để quên đi niềm [Am] đau
Hãy quên niềm [Am] đau, uh uh [Am] uh
Đk: [Bb] Hết đi rộn ràng với bao [Am] tiếng cười
[Bb] Đó đây chỉ còn bao niềm [C] đau [A]
Rồi từ [Dm] đó lá [Am] hoa đã quên đi mùa [Dm] xuân, uh uh [Am] uh
Và từ [Dm] đó thế [Am] gian mất đi đôi tình [Dm] nhân
[Dm] Ôi mong [Am] manh, tình yêu anh [Dm] cho riêng [Am] em
Tình yêu anh [Dm] Ôi mong [Am] manh, tình yêu anh [Dm] cho riêng [Am] em