[Am]Ruỳè jiàn wēi liáng fánhuā luòdì chéng shuāng
Đêm lạnh, phồn hoa rơi xuống đất thành sương
你在遠方眺望 耗盡所有暮光
nǐ [Em]zài yuǎnfāng tiàowàng hào jìn suǒyǒu mù guāng
Người trông về phương xa, ánh hoàng hôn kiệt quệ
不思量 自難相忘
bù [F]sīliang zì nàn xiāng [C]wàng
Không tưởng niệm, tự thấy chẳng thể quên
夭夭桃花涼 前世你怎捨下
[Am]yāo yāo táohuā liáng qiánshì nǐ zěn shě xià
Mơn mởn hoa đào lạnh, chuyện kiếp trước người làm sao buông xuống?
這一海心茫茫 還故作不痛不癢不牽強
zhè [Em]yī hǎi xīn mángmáng hái gù zuò bù tòng bù yǎng bù [F]qiānqiǎng
Trái tim mịt mờ này còn giả vờ không đau đớn, không gượng ép
都是假象
dōu [Am]shì jiǎxiàng
Đều là sự giả dối
Chorus:
涼涼夜色 為你思念成河
[Am]liáng liáng yèsè wèi nǐ sīniàn [F]chénghé
Bóng đêm lạnh vì nỗi tưởng niệm của người thành sông
化作春泥 呵護著我
[G]huà zuò chūnní hēhùzhe [C]wǒ
Hoá thành bùn xuân che chở ta
淺淺歲月 拂滿愛人袖
[Am]qiǎn qiǎn suìyuè fú mǎn àirén [Em]xiù
Năm tháng nhàn nhạt, phất mãn tay áo vợ chồng
片片芳菲 入水流
piàn piàn [F]fāngfēi [G]rù shuǐ[Am]liú
Từng chút mùi hương hoa cỏ hoà vào nước
涼涼天意 瀲灩一身花色
[Am]liáng liáng tiānyì liàn yàn yīshēn [F]huāsè
Thiên ý lạnh lẽo, người một thân sắc hoa
落入凡塵 傷情著我
[G]luò rù fánchén shāng qíngzhe[C] wǒ
Rơi vào phàm trần, mưu kế thụ thương
生劫易渡 情劫難了
[Am]shēng jié yì dù qíng jiénànle
Sinh kiếp dễ dàng, tình kiếp gian nan
zhé[Em]jiù de xīn hái yǒu [F]jǐ fēn qián [G]shēng de [Am]hèn
Tâm đã hao mòn, còn mấy phần hận của kiếp trước?
[F]yě céng bìn wēi [G]shuāng yě céng yīn nǐ huí [Am]guāng
Cũng từng tóc mai như sương, cũng từng có ánh sáng người trở về
yōuyōu suìyuè màncháng zěn néng làngfèi shíguāng
Năm tháng dài đằng đẵng, sao có thể lãng phí thời gian?
qù liúlàng qù huàn chéngzhǎng
Gạt đi lưu lạc, không còn thay đổi để trưởng thành
zhuózhuó táohuā liáng jīnshēng yù jiàn gǔn tàng
Rực rỡ hoa đào lạnh, kiếp này càng thêm sôi sục
yī duo yǐ fàngxīn shàng zúgòu sān shēng sānshì bèiyǐng chéng shuāng
Một đoá cũng đủ cho hai bóng lưng kết thành vợ chồng
zài shuǐ yīfāng
Ở nơi biển nước
liáng liáng sān shēng sānshì huǎngrán rú mèng
Ba đời ba kiếp lạnh lẽo, chợt bừng tỉnh như mộng
xūyú de nián fēng gàn lèihén
Năm tháng qua đi, hong khô nước mắt
ruòshì huíyì bùnéng zài xiāng rèn
Nếu như trong hồi ức lần nữa không thể quen biết nhau
jiù ràng qíng fèn luò jiǔ chén
Hãy để cho tình cảm rơi xuống cửu trần
liáng liáng shílǐ héshí hái huì chūn shèng
Mười dặm lạnh lẽo, bao giờ xuân thịnh
又見樹下 一盞風存
yòu jiàn shùxià yī zhǎn fēng cún
Lại thấy dưới tàng cây một ngọn gió
luòhuā yǒuyì liúshuǐ wúqíng
Hoa rơi hữu ý, nước chảy vô tình
bié ràng ēnyuàn ài hèn liáng tòu nà huā de chún
Đừng để cho ân oán, yêu hận làm lạnh lẽo sự thuần khiết của hoa
Đêm lạnh, phồn hoa rơi xuống đất thành sương
你在遠方眺望 耗盡所有暮光
nǐ [Em]zài yuǎnfāng tiàowàng hào jìn suǒyǒu mù guāng
Người trông về phương xa, ánh hoàng hôn kiệt quệ
不思量 自難相忘
bù [F]sīliang zì nàn xiāng [C]wàng
Không tưởng niệm, tự thấy chẳng thể quên
夭夭桃花涼 前世你怎捨下
[Am]yāo yāo táohuā liáng qiánshì nǐ zěn shě xià
Mơn mởn hoa đào lạnh, chuyện kiếp trước người làm sao buông xuống?
這一海心茫茫 還故作不痛不癢不牽強
zhè [Em]yī hǎi xīn mángmáng hái gù zuò bù tòng bù yǎng bù [F]qiānqiǎng
Trái tim mịt mờ này còn giả vờ không đau đớn, không gượng ép
都是假象
dōu [Am]shì jiǎxiàng
Đều là sự giả dối
Chorus:
涼涼夜色 為你思念成河
[Am]liáng liáng yèsè wèi nǐ sīniàn [F]chénghé
Bóng đêm lạnh vì nỗi tưởng niệm của người thành sông
化作春泥 呵護著我
[G]huà zuò chūnní hēhùzhe [C]wǒ
Hoá thành bùn xuân che chở ta
淺淺歲月 拂滿愛人袖
[Am]qiǎn qiǎn suìyuè fú mǎn àirén [Em]xiù
Năm tháng nhàn nhạt, phất mãn tay áo vợ chồng
片片芳菲 入水流
piàn piàn [F]fāngfēi [G]rù shuǐ[Am]liú
Từng chút mùi hương hoa cỏ hoà vào nước
涼涼天意 瀲灩一身花色
[Am]liáng liáng tiānyì liàn yàn yīshēn [F]huāsè
Thiên ý lạnh lẽo, người một thân sắc hoa
落入凡塵 傷情著我
[G]luò rù fánchén shāng qíngzhe[C] wǒ
Rơi vào phàm trần, mưu kế thụ thương
生劫易渡 情劫難了
[Am]shēng jié yì dù qíng jiénànle
Sinh kiếp dễ dàng, tình kiếp gian nan
zhé[Em]jiù de xīn hái yǒu [F]jǐ fēn qián [G]shēng de [Am]hèn
Tâm đã hao mòn, còn mấy phần hận của kiếp trước?
[F]yě céng bìn wēi [G]shuāng yě céng yīn nǐ huí [Am]guāng
Cũng từng tóc mai như sương, cũng từng có ánh sáng người trở về
yōuyōu suìyuè màncháng zěn néng làngfèi shíguāng
Năm tháng dài đằng đẵng, sao có thể lãng phí thời gian?
qù liúlàng qù huàn chéngzhǎng
Gạt đi lưu lạc, không còn thay đổi để trưởng thành
zhuózhuó táohuā liáng jīnshēng yù jiàn gǔn tàng
Rực rỡ hoa đào lạnh, kiếp này càng thêm sôi sục
yī duo yǐ fàngxīn shàng zúgòu sān shēng sānshì bèiyǐng chéng shuāng
Một đoá cũng đủ cho hai bóng lưng kết thành vợ chồng
zài shuǐ yīfāng
Ở nơi biển nước
liáng liáng sān shēng sānshì huǎngrán rú mèng
Ba đời ba kiếp lạnh lẽo, chợt bừng tỉnh như mộng
xūyú de nián fēng gàn lèihén
Năm tháng qua đi, hong khô nước mắt
ruòshì huíyì bùnéng zài xiāng rèn
Nếu như trong hồi ức lần nữa không thể quen biết nhau
jiù ràng qíng fèn luò jiǔ chén
Hãy để cho tình cảm rơi xuống cửu trần
liáng liáng shílǐ héshí hái huì chūn shèng
Mười dặm lạnh lẽo, bao giờ xuân thịnh
又見樹下 一盞風存
yòu jiàn shùxià yī zhǎn fēng cún
Lại thấy dưới tàng cây một ngọn gió
luòhuā yǒuyì liúshuǐ wúqíng
Hoa rơi hữu ý, nước chảy vô tình
bié ràng ēnyuàn ài hèn liáng tòu nà huā de chún
Đừng để cho ân oán, yêu hận làm lạnh lẽo sự thuần khiết của hoa