[C] Những tháng ngày chỉ cố tồn tại
Một mình trước thế [Em] gian
Việc [Em7] sống ưu tư, từ lâu chẳng dễ [Am7] dàng
Tự [Em] thu trong tim, một [Em7] ranh giới an [F] toàn
Chẳng vì lòng đã quen với [C] nỗi đau, từ rất lâu, chỉ [Em] tiếc luôn
Vì những điều chẳng [Em7] đến đâu, lại tiếp thêm, một vết thương
Tim từng mong chốn [Am7] yên hàn
[Em] Niềm vui thì [Em7] vốn có [F] thời hạn
Chẳng vì tình [G] cờ, khoảnh khắc em [C] đến giữa những ngày dài tăm tối
Một lời nói vu vơ, đã [Em] khiến con tim ngây ngô đâm [Em7] chồi
Ngày gặp gỡ như [Am7] xuân thời [Em]
Vậy mà [Em7] đã bao [F] năm rồi [C]
[G/B] Chỉ là [Am7] anh còn đang hoài [G] mong về ngày ấy
[F] Nên bản thân vẫn [C] đợi [E]
Hình như [Am7] tim còn đang hàn [G] huyên về nỗi nhớ
[F] Chẳng thành lời
Em đã có cho mình một [C] bận tâm mới
Anh cũng đã cho mình một [G] câu trả lời
Có nuối tiếc cũng vậy [Am7] thôi
Trả nhau tự [G] do, tình yêu như [F] gió cuối trời
Dù rằng còn yêu em đến [C] thế, nhưng không thành lời
Buồn nào rồi chẳng [Em7] nguôi, tội người sắp tới
Nỗi [Em] đau vốn đã [Am7] thế rồi, [G] nhân duyên vốn ở [F] thiên thời
Nhưng sao đơn phương lại cứ mãi chờ [C] đợi
Mỗi khi thấy người [C] bạn em ở đâu đó
[G] Thì trong tim anh xuất hiện cả ngàn câu đố
Từng coi như người [Am] thân
Người bước [Dm] tiếp mới cảm thấy lòng [G] nhẹ nhàng
Còn thế giới anh bây giờ, đã chìm vào trong bão [F] tố
Tự đặt mình vào khốn khó
Chỉ một bước để tiến đến, nhưng lại sống trong quá [C] khứ
Dù chẳng có ai níu giữ
Chính bản thân mình khiến mình chần chừ
Ta từng biết [Em7] khóc trước khi biết cười nhưng
Chẳng mấy ai vui khi đứng trước đoạn tuyệt
Chỉ cần phút [F] chốc để trở thành người dưng
Và mất cả đời để nói lời tạm biệt
[G/B] Chỉ là [Am7] anh còn đang hoài [G] mong về ngày ấy
[F] Nên bản thân vẫn [C] đợi [C/E]
Hình như [Am7] tim còn đang hàn [G] huyên về nỗi nhớ
[F] Chẳng thành lời
[Am] Hình như thế [Dm] giới anh ngồi
Hình bóng chỉ [C] có em thôi [G]
Em đã có cho mình một [C] bận tâm mới
Anh cũng đã cho mình một [G] câu trả lời
Có nuối [Em] tiếc cũng vậy [Am7] thôi
Trả nhau tự [G] do, tình yêu như [F] gió cuối trời
Dù rằng còn yêu em đến [C] thế, nhưng không thành lời
Buồn nào rồi chẳng [G] nguôi, tội người sắp tới
Nỗi [Em] đau vốn đã [Am7] thế rồi, [G] nhân duyên vốn ở [F] thiên thời
Nhưng sao đơn phương lại cứ mãi chờ [C] đợi
[C] Chờ tình [Em7] yêu biết đến [Am7] khi nào
Đợi chờ [G] thêm cũng quen chẳng [F] sao [Fm] [F5]
Em đã có cho mình một [C#] bận tâm mới
Anh cũng đã cho mình một [G#] câu trả lời
Có nuối [Fm] tiếc cũng vậy [A#m7] thôi
Trả nhau tự [G#] do, tình yêu như [F#] gió cuối trời
Dù rằng còn yêu em đến [C#] thế, nhưng không thành lời
Buồn nào rồi chẳng [G#] nguôi, tội người sắp tới
Nỗi [Fm] đau vốn đã [A#m7] thế rồi, [G#] nhân duyên vốn ở [F#] thiên thời
Nhưng sao đơn phương lại cứ mãi chờ [C#] đợi
[Fm] [A#m7] [A#m] [F#]
Một mình trước thế [Em] gian
Việc [Em7] sống ưu tư, từ lâu chẳng dễ [Am7] dàng
Tự [Em] thu trong tim, một [Em7] ranh giới an [F] toàn
Chẳng vì lòng đã quen với [C] nỗi đau, từ rất lâu, chỉ [Em] tiếc luôn
Vì những điều chẳng [Em7] đến đâu, lại tiếp thêm, một vết thương
Tim từng mong chốn [Am7] yên hàn
[Em] Niềm vui thì [Em7] vốn có [F] thời hạn
Chẳng vì tình [G] cờ, khoảnh khắc em [C] đến giữa những ngày dài tăm tối
Một lời nói vu vơ, đã [Em] khiến con tim ngây ngô đâm [Em7] chồi
Ngày gặp gỡ như [Am7] xuân thời [Em]
Vậy mà [Em7] đã bao [F] năm rồi [C]
[G/B] Chỉ là [Am7] anh còn đang hoài [G] mong về ngày ấy
[F] Nên bản thân vẫn [C] đợi [E]
Hình như [Am7] tim còn đang hàn [G] huyên về nỗi nhớ
[F] Chẳng thành lời
Em đã có cho mình một [C] bận tâm mới
Anh cũng đã cho mình một [G] câu trả lời
Có nuối tiếc cũng vậy [Am7] thôi
Trả nhau tự [G] do, tình yêu như [F] gió cuối trời
Dù rằng còn yêu em đến [C] thế, nhưng không thành lời
Buồn nào rồi chẳng [Em7] nguôi, tội người sắp tới
Nỗi [Em] đau vốn đã [Am7] thế rồi, [G] nhân duyên vốn ở [F] thiên thời
Nhưng sao đơn phương lại cứ mãi chờ [C] đợi
Mỗi khi thấy người [C] bạn em ở đâu đó
[G] Thì trong tim anh xuất hiện cả ngàn câu đố
Từng coi như người [Am] thân
Người bước [Dm] tiếp mới cảm thấy lòng [G] nhẹ nhàng
Còn thế giới anh bây giờ, đã chìm vào trong bão [F] tố
Tự đặt mình vào khốn khó
Chỉ một bước để tiến đến, nhưng lại sống trong quá [C] khứ
Dù chẳng có ai níu giữ
Chính bản thân mình khiến mình chần chừ
Ta từng biết [Em7] khóc trước khi biết cười nhưng
Chẳng mấy ai vui khi đứng trước đoạn tuyệt
Chỉ cần phút [F] chốc để trở thành người dưng
Và mất cả đời để nói lời tạm biệt
[G/B] Chỉ là [Am7] anh còn đang hoài [G] mong về ngày ấy
[F] Nên bản thân vẫn [C] đợi [C/E]
Hình như [Am7] tim còn đang hàn [G] huyên về nỗi nhớ
[F] Chẳng thành lời
[Am] Hình như thế [Dm] giới anh ngồi
Hình bóng chỉ [C] có em thôi [G]
Em đã có cho mình một [C] bận tâm mới
Anh cũng đã cho mình một [G] câu trả lời
Có nuối [Em] tiếc cũng vậy [Am7] thôi
Trả nhau tự [G] do, tình yêu như [F] gió cuối trời
Dù rằng còn yêu em đến [C] thế, nhưng không thành lời
Buồn nào rồi chẳng [G] nguôi, tội người sắp tới
Nỗi [Em] đau vốn đã [Am7] thế rồi, [G] nhân duyên vốn ở [F] thiên thời
Nhưng sao đơn phương lại cứ mãi chờ [C] đợi
[C] Chờ tình [Em7] yêu biết đến [Am7] khi nào
Đợi chờ [G] thêm cũng quen chẳng [F] sao [Fm] [F5]
Em đã có cho mình một [C#] bận tâm mới
Anh cũng đã cho mình một [G#] câu trả lời
Có nuối [Fm] tiếc cũng vậy [A#m7] thôi
Trả nhau tự [G#] do, tình yêu như [F#] gió cuối trời
Dù rằng còn yêu em đến [C#] thế, nhưng không thành lời
Buồn nào rồi chẳng [G#] nguôi, tội người sắp tới
Nỗi [Fm] đau vốn đã [A#m7] thế rồi, [G#] nhân duyên vốn ở [F#] thiên thời
Nhưng sao đơn phương lại cứ mãi chờ [C#] đợi
[Fm] [A#m7] [A#m] [F#]