Andy OG :
Vời [G]vợi trong kí ức anh đồng nội xanh rì nơi ta từng ghé
Có áng [B7]mây bay về nơi xa, để lại tim anh cô đơn dần chết
Lạc [Em]lõng giữa dòng người qua tự hỏi rằng ta là ai giữa đời
Anh chỉ [C]tiếc giây cuối bên nhau vẫn [Cm]chưa kịp nói được thêm nửa lời
Ngày người [G]thương có người thương khác, anh chỉ lặng nhìn em từ phía xa
Nỗi buồn [B7]anh là tự huyễn hoặc hay do em cứ cố tình vẽ ra ?
Em buông [Em]tay, vội quên ta rồi bảo là do duyên phận ý trời
Đâu hề [C]biết bên ngoài mạnh mẽ [Cm]nhưng trong tim anh tan vỡ cả rồi
Bởi thiên [G]đường chẳng dành cho anh, nên đường về hai ta ngược lối
Mây [B7]hồng chẳng tiếc trời xanh, vội tan đi giữa trời ngược tối
Chút vương [Em]vấn đọng lại trong anh là khoảnh khắc mùa hạ còn vương
Nếu [C]ai hỏi em là ai [Cm]anh chỉ trả lời : người lạ còn thương
Gọi nỗi [G]lòng của áng trời xanh là kéo mây bay cho mai rực nắng
Ta xa [B7]nhau như lẽ thường tình đường vào tim em anh chẳng thể thắng
Cũng [Em]đã bao mùa hoa rồi em chẳng còn bước chung đường tôi
Sẽ thật [C]tốt nếu như một ngày ta [Cm]gặp lại nhau giữa đời thường trôi...em à !
_____
Mel Hoàng Anh :
[G]Cứ thế đấy quên đi như một giấc mơ.
[B7]Biết trước sẽ đau nên chẳng còn bất ngờ
[Em]Em...
[C]Sao khóc kìa [Cm]em ?
Gom nhặt [G]hơi thở mùa hạ gửi gió [B7]mây mang xa dần
Vì tơ duyên dệt [Em]do ông trời
Đừng chào nhau chỉ [C]thêm phí [Cm]lời
Khi tình [G]tan.
_____
Ver H.Y :
Ngày em [G]mơ về miền trời mới, nơi đáy tim anh một nửa rã rời
Còn câu [B7]yêu môi chưa kịp nói "anh nguyện bên em rong ruổi cả đời"
Rồi im [Em]lặng thay câu trả lời, đường anh về chập chờn nắng tắt
Nơi yên [C]sau vắng mất tiếng cười [Cm]"tuổi 17 tui yêu Thắng nhất"
Anh [G]như đánh mất bản thân, ngày em đi về vùng trời đó
Anh [B7]nguyện làm VẬT CẢN CHÂN, sao HOA vẫn cạnh chung đời GIÓ
Bên [Em]em là việc thật khó, anh dành cho mình riêng 1 kiểu đau
Ánh trăng [C]còn phép màu nhật hóa, [Cm]vậy đôi mình bao giờ hiểu nhau
Lỗi do [G]ai đưa ta ngược lối, chiều hạ em về xao xuyến tim tôi
Con xe [B7]buýt kẹt giữa xa lộ, mặc dù bên ngoài bao chuyến êm trôi
Rồi đèn [Em]đỏ.... em khẽ cười lúc giây 2 3
Có phải [C]em vẫn ngồi ghế trước ? [Cm]Hay do anh lại nhớ chuyện hai ta
Đêm anh [G]chờ hoa Anh Đào trắng sáng rực nở rộ trong những giấc mơ
Sự nhu [B7]nhược kia làm rào chắn, anh chỉ gọi EM trong từng tấc thơ
Ngừng đèn [Em]đỏ... con phố dài tấp nập người qua
Anh [C]thôi nhớ em đôi chút khi điệu [Cm]beat dừng đúng giây mười ba
_____
Mel Hoàng Anh :
[G]Cứ thế đấy quên đi như một giấc mơ.
[B7]Biết trước sẽ đau nên chẳng còn bất ngờ
[Em]Em...
[C]Sao khóc kìa [Cm]em ?
Gom nhặt [G]hơi thở mùa hạ gửi gió [B7]mây mang xa dần
Vì tơ duyên dệt [Em]do ông trời
Đừng chào nhau chỉ [C]thêm phí [Cm]lời
Khi tình [G]tan.
______
Andy OG :
Đứng giữa phố đông nên ta lạc mất nhau [B7]
Biết trước sẽ xa nhau nên chẳng bất ngờ [Em]
Em... sao khóc [C]kìa em ?... [G]
Vời [G]vợi trong kí ức anh đồng nội xanh rì nơi ta từng ghé
Có áng [B7]mây bay về nơi xa, để lại tim anh cô đơn dần chết
Lạc [Em]lõng giữa dòng người qua tự hỏi rằng ta là ai giữa đời
Anh chỉ [C]tiếc giây cuối bên nhau vẫn [Cm]chưa kịp nói được thêm nửa lời
Ngày người [G]thương có người thương khác, anh chỉ lặng nhìn em từ phía xa
Nỗi buồn [B7]anh là tự huyễn hoặc hay do em cứ cố tình vẽ ra ?
Em buông [Em]tay, vội quên ta rồi bảo là do duyên phận ý trời
Đâu hề [C]biết bên ngoài mạnh mẽ [Cm]nhưng trong tim anh tan vỡ cả rồi
Bởi thiên [G]đường chẳng dành cho anh, nên đường về hai ta ngược lối
Mây [B7]hồng chẳng tiếc trời xanh, vội tan đi giữa trời ngược tối
Chút vương [Em]vấn đọng lại trong anh là khoảnh khắc mùa hạ còn vương
Nếu [C]ai hỏi em là ai [Cm]anh chỉ trả lời : người lạ còn thương
Gọi nỗi [G]lòng của áng trời xanh là kéo mây bay cho mai rực nắng
Ta xa [B7]nhau như lẽ thường tình đường vào tim em anh chẳng thể thắng
Cũng [Em]đã bao mùa hoa rồi em chẳng còn bước chung đường tôi
Sẽ thật [C]tốt nếu như một ngày ta [Cm]gặp lại nhau giữa đời thường trôi...em à !
_____
Mel Hoàng Anh :
[G]Cứ thế đấy quên đi như một giấc mơ.
[B7]Biết trước sẽ đau nên chẳng còn bất ngờ
[Em]Em...
[C]Sao khóc kìa [Cm]em ?
Gom nhặt [G]hơi thở mùa hạ gửi gió [B7]mây mang xa dần
Vì tơ duyên dệt [Em]do ông trời
Đừng chào nhau chỉ [C]thêm phí [Cm]lời
Khi tình [G]tan.
_____
Ver H.Y :
Ngày em [G]mơ về miền trời mới, nơi đáy tim anh một nửa rã rời
Còn câu [B7]yêu môi chưa kịp nói "anh nguyện bên em rong ruổi cả đời"
Rồi im [Em]lặng thay câu trả lời, đường anh về chập chờn nắng tắt
Nơi yên [C]sau vắng mất tiếng cười [Cm]"tuổi 17 tui yêu Thắng nhất"
Anh [G]như đánh mất bản thân, ngày em đi về vùng trời đó
Anh [B7]nguyện làm VẬT CẢN CHÂN, sao HOA vẫn cạnh chung đời GIÓ
Bên [Em]em là việc thật khó, anh dành cho mình riêng 1 kiểu đau
Ánh trăng [C]còn phép màu nhật hóa, [Cm]vậy đôi mình bao giờ hiểu nhau
Lỗi do [G]ai đưa ta ngược lối, chiều hạ em về xao xuyến tim tôi
Con xe [B7]buýt kẹt giữa xa lộ, mặc dù bên ngoài bao chuyến êm trôi
Rồi đèn [Em]đỏ.... em khẽ cười lúc giây 2 3
Có phải [C]em vẫn ngồi ghế trước ? [Cm]Hay do anh lại nhớ chuyện hai ta
Đêm anh [G]chờ hoa Anh Đào trắng sáng rực nở rộ trong những giấc mơ
Sự nhu [B7]nhược kia làm rào chắn, anh chỉ gọi EM trong từng tấc thơ
Ngừng đèn [Em]đỏ... con phố dài tấp nập người qua
Anh [C]thôi nhớ em đôi chút khi điệu [Cm]beat dừng đúng giây mười ba
_____
Mel Hoàng Anh :
[G]Cứ thế đấy quên đi như một giấc mơ.
[B7]Biết trước sẽ đau nên chẳng còn bất ngờ
[Em]Em...
[C]Sao khóc kìa [Cm]em ?
Gom nhặt [G]hơi thở mùa hạ gửi gió [B7]mây mang xa dần
Vì tơ duyên dệt [Em]do ông trời
Đừng chào nhau chỉ [C]thêm phí [Cm]lời
Khi tình [G]tan.
______
Andy OG :
Đứng giữa phố đông nên ta lạc mất nhau [B7]
Biết trước sẽ xa nhau nên chẳng bất ngờ [Em]
Em... sao khóc [C]kìa em ?... [G]