[Am]Loay hoay trong căn phòng, chỉ muốn một mình em [G]giấu hết đi,
Bao u [F]sầu, ở trong đầu, hỗn độn [E7]nơi đôi môi dần phai úa màu.
[Am]Khi yêu em si tình, mặc cho cô đơn bên [G]em mỗi khi,
Khóc âm [F]thầm, em đã nhầm, vì tình [E7]yêu ấy không đẹp như em nghĩ.
Cố [Am]níu giữ lại càng xa, em đừng có hy vọng người ta trở [G]lại.
Như [F]gió như mây vụt qua, xem như phút yếu lòng bản thân lỡ [E7]dại.
Hãy [Am]giữ cho mình một điều, rằng đừng cố yêu thương một ai, quá [G]nhiều.
Người rời [F]bước, mỗi kẻ tình si, dằn vặt mãi trong tim vì em quá [E7]hiểu.
Chorus
Giọt buồn lặng rơi em [Am]vẫn một mình chờ đợi
Cam tâm trao cho một người gian [G]dối bản thân cuộc đời,
Em đem đánh đổi tuổi thanh xuân [F]ngỡ tươi đẹp
Như bông hoa, cho yêu thương dành lại bao [E7]tổn thương bao mỏi mệt.
Còn lại điều gì sau đêm hôm [Am]qua, tấm thân (rời rã)
Cơn mưa trôi đi giọt lệ thấm [G]đẫm đôi mi ướt nhoà,
Ánh sáng le lóiở tận nơi [F]cuối con đường
Chỉ em biết điều gì đó có thể cứu [E7]rỗi em được là đừng yêu ai quá [Am]nhiều.
Verse2:
Bóng [Am]tối vây quanh chìm dần sâu thẳm ánh mắt em bần thần
Em vội [G]ngã lưng như chiếc lá đang rơi
Ai mà [F]biết sau bao chờ đợi, chưa kịp nói câu yêu cả đời
Em lại [E7]để cho linh hồn mình chơi vơi
Bao u [F]sầu, ở trong đầu, hỗn độn [E7]nơi đôi môi dần phai úa màu.
[Am]Khi yêu em si tình, mặc cho cô đơn bên [G]em mỗi khi,
Khóc âm [F]thầm, em đã nhầm, vì tình [E7]yêu ấy không đẹp như em nghĩ.
Cố [Am]níu giữ lại càng xa, em đừng có hy vọng người ta trở [G]lại.
Như [F]gió như mây vụt qua, xem như phút yếu lòng bản thân lỡ [E7]dại.
Hãy [Am]giữ cho mình một điều, rằng đừng cố yêu thương một ai, quá [G]nhiều.
Người rời [F]bước, mỗi kẻ tình si, dằn vặt mãi trong tim vì em quá [E7]hiểu.
Chorus
Giọt buồn lặng rơi em [Am]vẫn một mình chờ đợi
Cam tâm trao cho một người gian [G]dối bản thân cuộc đời,
Em đem đánh đổi tuổi thanh xuân [F]ngỡ tươi đẹp
Như bông hoa, cho yêu thương dành lại bao [E7]tổn thương bao mỏi mệt.
Còn lại điều gì sau đêm hôm [Am]qua, tấm thân (rời rã)
Cơn mưa trôi đi giọt lệ thấm [G]đẫm đôi mi ướt nhoà,
Ánh sáng le lóiở tận nơi [F]cuối con đường
Chỉ em biết điều gì đó có thể cứu [E7]rỗi em được là đừng yêu ai quá [Am]nhiều.
Verse2:
Bóng [Am]tối vây quanh chìm dần sâu thẳm ánh mắt em bần thần
Em vội [G]ngã lưng như chiếc lá đang rơi
Ai mà [F]biết sau bao chờ đợi, chưa kịp nói câu yêu cả đời
Em lại [E7]để cho linh hồn mình chơi vơi