Bờ [C]môi ấy vẫn luôn dịu dàng,
để tim này vẫn [Am]nhói buốt dẫu đã muộn màng.
Đến bao giờ mình [F]mới có được nhau,
[Fm]những tháng ngày sau.
Vì thực [G]tại em đang yên vui với ai.
Cảm [C]xúc ấy vẫn luôn vẹn nguyên,
dẫu đôi lần đã [Am]vỡ nát khi nhìn thấy ai,
nhẹ hôn [F]đôi mắt người,
nhìn em âu yếm mỉm cười. Để [G]anh bơ vơ một mình phía sau.
Đk:
Đến bao giờ người [C]mới hiểu ra lòng này,
trái tim này đã [Am]yêu em từ bây lâu,
mà ngại ngùng chưa [F]nói,
rồi thời gian vội [Fm]vã,
để bao tiếc [G]nuối ấy vẫn mãi nơi đây, mình [C]anh.
Rap
Bao lâu để có [C]thể quên được em, để [C]không còn đau từng đêm,
ngày tháng sẽ [Am]không chờ ai đợi ai, dù rằng [Am]biết rằng anh đã sai,
mà vẫn cứ [F]thương dù cho ngày mai, rồi [F]em vội đi cùng ai,
để lại nơi [G]đây riêng anh với những đắng [G]cay.
[C]Bao yêu thương vội trao, dù bờ [C]môi chưa vương một câu,
từng ngày lại [Am]cứ suy tư mong chờ, từng hạnh [Am]phúc nhưng chưa bao giờ:
anh có [F]em, đi kề bên, mỗi [Fm]đêm,
chỉ còn là [G]những ngọt ngào một thời chưa [G]quên.
Đk
Đến bao giờ người [C]mới hiểu ra lòng này,
trái tim này đã [Am]yêu em từ bây lâu,
mà ngại ngùng chưa [F]nói, rồi thời gian vội [Fm]vã,
để bao tiếc [G]nuối ấy vẫn mãi nơi [G]đây.
Bridge
[C]Thôi cũng đành, đâu một ai muốn [G]yêu khi duyên không thành,
một lần đơn [F]phương, để nếm [Fm]hết đau thương và ôm tổn [G]thương.
Đk
Đến bao giờ người [C]mới hiểu ra lòng này,
trái tim này đã [Am]yêu, yêu em bấy lâu,
ngại ngùng chưa [F]nói, thời gian vội [Fm]vã,
để bao tiếc [G]nuối ấy vẫn mãi nơi [G]đây, mình [C]anh.
để tim này vẫn [Am]nhói buốt dẫu đã muộn màng.
Đến bao giờ mình [F]mới có được nhau,
[Fm]những tháng ngày sau.
Vì thực [G]tại em đang yên vui với ai.
Cảm [C]xúc ấy vẫn luôn vẹn nguyên,
dẫu đôi lần đã [Am]vỡ nát khi nhìn thấy ai,
nhẹ hôn [F]đôi mắt người,
nhìn em âu yếm mỉm cười. Để [G]anh bơ vơ một mình phía sau.
Đk:
Đến bao giờ người [C]mới hiểu ra lòng này,
trái tim này đã [Am]yêu em từ bây lâu,
mà ngại ngùng chưa [F]nói,
rồi thời gian vội [Fm]vã,
để bao tiếc [G]nuối ấy vẫn mãi nơi đây, mình [C]anh.
Rap
Bao lâu để có [C]thể quên được em, để [C]không còn đau từng đêm,
ngày tháng sẽ [Am]không chờ ai đợi ai, dù rằng [Am]biết rằng anh đã sai,
mà vẫn cứ [F]thương dù cho ngày mai, rồi [F]em vội đi cùng ai,
để lại nơi [G]đây riêng anh với những đắng [G]cay.
[C]Bao yêu thương vội trao, dù bờ [C]môi chưa vương một câu,
từng ngày lại [Am]cứ suy tư mong chờ, từng hạnh [Am]phúc nhưng chưa bao giờ:
anh có [F]em, đi kề bên, mỗi [Fm]đêm,
chỉ còn là [G]những ngọt ngào một thời chưa [G]quên.
Đk
Đến bao giờ người [C]mới hiểu ra lòng này,
trái tim này đã [Am]yêu em từ bây lâu,
mà ngại ngùng chưa [F]nói, rồi thời gian vội [Fm]vã,
để bao tiếc [G]nuối ấy vẫn mãi nơi [G]đây.
Bridge
[C]Thôi cũng đành, đâu một ai muốn [G]yêu khi duyên không thành,
một lần đơn [F]phương, để nếm [Fm]hết đau thương và ôm tổn [G]thương.
Đk
Đến bao giờ người [C]mới hiểu ra lòng này,
trái tim này đã [Am]yêu, yêu em bấy lâu,
ngại ngùng chưa [F]nói, thời gian vội [Fm]vã,
để bao tiếc [G]nuối ấy vẫn mãi nơi [G]đây, mình [C]anh.