Hỡi chim [Am] trời mất em rồi có thấy ngậm [Dm] ngùi
Gió vô [E7] tình xác anh đào cuống quít gót em [Am] tôi
Hứa cho nhiều ước cho dài cũng đã muộn [Dm] rồi
Giấc mơ [E7] tàn, còn ta với vết thương thời [Am] gian.
Cho yêu đương ngất [Am] ngây, cho cơn đau quắt [Dm] quay
Bên nhau ta [G] ngỡ tỉnh là vần [C] thơ [E7]
[Am] Biết một [Dm] lần thiết tha ân [E7] cần
Em đi rồi đời đã buông [Am] xuôi.
Về đâu em [Am] hỡi, khi tình [A7] mình nào có nguôi [Dm] ngoai
Về đâu em [G] hỡi, cho ta thầm gọi mãi không [C] thôi [E7]
Về đâu em [Am] hỡi theo dòng [A7] đời nghiệt ngã chơi [Dm] vơi
Về đâu em [E7] hỡi khi lòng người bạc trắng như [Am] vôi.
Về đâu em [Am] hỡi, đôi tay [A7] nào dìu lối em [Dm] qua
Về đâu em [G] hỡi, yêu thương nào giờ đã phôi [C] pha [E7]
Về đâu em [Am] hỡi, đêm đêm [A7] về lịm chết trong [Dm] ta
Về đâu em [E7] hỡi, khi vai gầy chịu kiếp phong [Am] ba.
Gió vô [E7] tình xác anh đào cuống quít gót em [Am] tôi
Hứa cho nhiều ước cho dài cũng đã muộn [Dm] rồi
Giấc mơ [E7] tàn, còn ta với vết thương thời [Am] gian.
Cho yêu đương ngất [Am] ngây, cho cơn đau quắt [Dm] quay
Bên nhau ta [G] ngỡ tỉnh là vần [C] thơ [E7]
[Am] Biết một [Dm] lần thiết tha ân [E7] cần
Em đi rồi đời đã buông [Am] xuôi.
Về đâu em [Am] hỡi, khi tình [A7] mình nào có nguôi [Dm] ngoai
Về đâu em [G] hỡi, cho ta thầm gọi mãi không [C] thôi [E7]
Về đâu em [Am] hỡi theo dòng [A7] đời nghiệt ngã chơi [Dm] vơi
Về đâu em [E7] hỡi khi lòng người bạc trắng như [Am] vôi.
Về đâu em [Am] hỡi, đôi tay [A7] nào dìu lối em [Dm] qua
Về đâu em [G] hỡi, yêu thương nào giờ đã phôi [C] pha [E7]
Về đâu em [Am] hỡi, đêm đêm [A7] về lịm chết trong [Dm] ta
Về đâu em [E7] hỡi, khi vai gầy chịu kiếp phong [Am] ba.