1. Đôi [G] mình cùng gốc chân [G] quê.
[D7] Anh ra thành [G] phố mong về gần [G] em.
Quê [C] ta sông nước êm [Am] đềm.
Dòng đời thành [D7] phố khó đem bình [G] an.
Chorus :
[G] Nơi đây khung trời đêm sáng hơn trời [D7] quê.
[C] Nơi đây nhân gian chen sống trong mải [G] mê.
[Am] Anh lo mau việc xong [D7] sớm mong quay [D7] về.
Nhìn vụ [D7] mùa vàng ngập dài theo chân [D7] đê.
2. Anh [G] rời thành phố xa [G] hoa.
[D7] Xưa nay chỉ [G] biết quê nhà miệt [G] quê.
Ra [C] đi mong sớm quay [Am] về.
Gần người chung [D7] mối ước thề từ [G] lâu.
(Để kết)
Ra [C] đi mong sớm quay [D] về.
Gần người thôn [D7] nữ ước thề từ [G] lâu.
[D7] Anh ra thành [G] phố mong về gần [G] em.
Quê [C] ta sông nước êm [Am] đềm.
Dòng đời thành [D7] phố khó đem bình [G] an.
Chorus :
[G] Nơi đây khung trời đêm sáng hơn trời [D7] quê.
[C] Nơi đây nhân gian chen sống trong mải [G] mê.
[Am] Anh lo mau việc xong [D7] sớm mong quay [D7] về.
Nhìn vụ [D7] mùa vàng ngập dài theo chân [D7] đê.
2. Anh [G] rời thành phố xa [G] hoa.
[D7] Xưa nay chỉ [G] biết quê nhà miệt [G] quê.
Ra [C] đi mong sớm quay [Am] về.
Gần người chung [D7] mối ước thề từ [G] lâu.
(Để kết)
Ra [C] đi mong sớm quay [D] về.
Gần người thôn [D7] nữ ước thề từ [G] lâu.