1. [Dm] Đã có những lúc anh nghĩ [C] anh
Đã làm [Bb] đúng khi [Am] anh xa rời [Dm] em
Đã có những lúc anh trách [C] em
Chỉ mang [Bb] đến cho [C] anh bao muộn [F] phiền.
[Dm] Rồi một ngày kia anh nhận [Bb] ra
Mình đã [C] sai khi để em đắng [F] cay
[Dm] Bởi vì giờ đây anh mới [Gm] hay
Em đã [Am] yêu anh đến từng phút [Dm] giây.
2. [Dm] Dẫu biết thế giới kia rất [C] đông
Dẫu vẫn [Bb] biết bên [Am] anh đâu mình [Dm] em
Dẫu biết nếu sống không có [C] em
Anh vẫn [Bb] sống nhưng [C] mất đi nụ [F] cười.
[Dm] Giờ thì đời anh không thể [Bb] vui
Vì thiếu [C] em anh cố sống thế [F] thôi
[Dm] Phải làm gì đây em nói [Gm] đi
Để cho [Bb] em quay [Am] về lại với [Dm] anh.
ĐK:
[Dm] Anh đã sai rằng [Am] anh đây đã sai
Khi [C] anh vội vàng nói lời chia [F] tay
[Gm] Anh nào hay đã để [Am] em đi đắng cay
Khi tình [C] em dành cho anh luôn đong [Am] đầy.
[Dm] Anh đã sai rằng [Am] anh đây đã sai
Xin [C] em một lần trở lại nơi [F] đây
[Gm] Để ngày mai sẽ chẳng [Am] ai sống thiếu ai
Anh [C] mong ngày [Am] đôi ta sum [Dm] vầy.
Đã làm [Bb] đúng khi [Am] anh xa rời [Dm] em
Đã có những lúc anh trách [C] em
Chỉ mang [Bb] đến cho [C] anh bao muộn [F] phiền.
[Dm] Rồi một ngày kia anh nhận [Bb] ra
Mình đã [C] sai khi để em đắng [F] cay
[Dm] Bởi vì giờ đây anh mới [Gm] hay
Em đã [Am] yêu anh đến từng phút [Dm] giây.
2. [Dm] Dẫu biết thế giới kia rất [C] đông
Dẫu vẫn [Bb] biết bên [Am] anh đâu mình [Dm] em
Dẫu biết nếu sống không có [C] em
Anh vẫn [Bb] sống nhưng [C] mất đi nụ [F] cười.
[Dm] Giờ thì đời anh không thể [Bb] vui
Vì thiếu [C] em anh cố sống thế [F] thôi
[Dm] Phải làm gì đây em nói [Gm] đi
Để cho [Bb] em quay [Am] về lại với [Dm] anh.
ĐK:
[Dm] Anh đã sai rằng [Am] anh đây đã sai
Khi [C] anh vội vàng nói lời chia [F] tay
[Gm] Anh nào hay đã để [Am] em đi đắng cay
Khi tình [C] em dành cho anh luôn đong [Am] đầy.
[Dm] Anh đã sai rằng [Am] anh đây đã sai
Xin [C] em một lần trở lại nơi [F] đây
[Gm] Để ngày mai sẽ chẳng [Am] ai sống thiếu ai
Anh [C] mong ngày [Am] đôi ta sum [Dm] vầy.