Vòng hợp âm: [Am] [F] [G] [Em]
1. Từng [Am] ngày tháng tháng, nơi đây tình yêu đắp [F] xây
Có [G] yêu có nhớ co mong tất cả dành cho [Em] em
Rồi [Am] thì yêu thương cũng sẽ trở thành kỷ [F] niệm
Dẫu [G] yêu dẫu nhớ dẫu mong cũng chỉ vậy [Em] thôi.
2. Rồi mùa xuân [Am] đến, anh mang yêu [F] thương vào tim
Giữ cho mình [G] em suốt mùa thu qua anh như lặnh [Em] căm nhiều thêm
Hạ về anh [Am] nhớ, nhớ em lần [F] gặp đầu tiên,
Đến Đông càng [G] nhớ nhớ em gấp bao [Em] lần.
ĐK:
Từng ngày trôi [Am] qua bên anh thời gian dường như đã [F] quá vô tình
Hằn sâu mắt [G] anh những yêu thương không thể nào tàn [Em] phai
Thế gian thường [Am] nói rằng, nếu yêu nhau [F] thật lòng
Thì không phải [G] cách xa đâu người [Em] ơi.
Mà vì sao [Am] anh lại không thể có được niềm vui [F] như bao người
Em nói sẽ [G] bước bên anh nhưng hứa sao rồi lại [Em] quên
Dòng đời đã [Am] đổi thay, và em đã [F] khác xưa rồi
Giờ thì anh [G] biết tin ai nữa [Em] đây
Em có [Am] hiểu.
1. Từng [Am] ngày tháng tháng, nơi đây tình yêu đắp [F] xây
Có [G] yêu có nhớ co mong tất cả dành cho [Em] em
Rồi [Am] thì yêu thương cũng sẽ trở thành kỷ [F] niệm
Dẫu [G] yêu dẫu nhớ dẫu mong cũng chỉ vậy [Em] thôi.
2. Rồi mùa xuân [Am] đến, anh mang yêu [F] thương vào tim
Giữ cho mình [G] em suốt mùa thu qua anh như lặnh [Em] căm nhiều thêm
Hạ về anh [Am] nhớ, nhớ em lần [F] gặp đầu tiên,
Đến Đông càng [G] nhớ nhớ em gấp bao [Em] lần.
ĐK:
Từng ngày trôi [Am] qua bên anh thời gian dường như đã [F] quá vô tình
Hằn sâu mắt [G] anh những yêu thương không thể nào tàn [Em] phai
Thế gian thường [Am] nói rằng, nếu yêu nhau [F] thật lòng
Thì không phải [G] cách xa đâu người [Em] ơi.
Mà vì sao [Am] anh lại không thể có được niềm vui [F] như bao người
Em nói sẽ [G] bước bên anh nhưng hứa sao rồi lại [Em] quên
Dòng đời đã [Am] đổi thay, và em đã [F] khác xưa rồi
Giờ thì anh [G] biết tin ai nữa [Em] đây
Em có [Am] hiểu.