Kể từ lần [Cmaj7]cuối hai ta nói câu “thôi đành”,[Am7] Liệu rằng cuộc sống có giúp em quên đi thật nhanh[Fmaj7] Liệu rằng [Dm7]những vết nứt trong tim em Còn [Dm7/G]trực chờ đau hơn mỗi khi rung động [Cmaj7] Chặng đường mà [Cmaj7]đôi ta đi bên nhau không dài[Am7] Trải đầy là những [Am7]tiếc nuối anh mang theo ngày mai[Dm7] Vì em gặng quên nỗi...