Em đem nỗi [Am]buồn, giấu sau bờ [G]mi Em vẫn mỉm [Em]cười, dù có ra làm [Am]sao Em đem giấc [F]mộng, kể cho làn [G]mây Chẳng [Em]biết mây có nghe, sao hững hờ [Am]bay   Vô tư bất [Am]cần, vẫn là độc [G]thân Không phải em khó [Em]gần, thực chất chẳng còn niềm [Am]tin. Duyên nợ đến [F]nhiều mà chẳng biết duyên phận hay vô [G]duyên ? Chỉ biết một...