Verse 1: Ngỡ như hôm [C]qua, bình minh vừa lên Tiếng yêu ngân [Am]nga, nhẹ trôi êm đềm Nắm đôi bàn [F]tay, dạo bước theo trời mây Dịu dàng [G]ta, bên nhau những phút giây   Gió hắt hiu [C]reo nơi hoàng hôn, dần buông Mắt em trông [Am]theo, cố gạt đi ưu [A]buồn Dấu yêu còn [F]vương, vì ngày tháng ta còn thương Dù giờ [G]đây, chẳng vẹn như đã...