Dòng lưu [F#]bút thư tay vẫn vậy
Trời buông [D#m]mây, xuống đôi vai gầy
Thắm lên duyên [B]nồng
Chờ trông một tin hồi [C#]âm sao chẳng thấy ngỏ lời ?
Tình vẫn [F#]đấy, người vẫn đấy
Vẫn xinh đẹp [A#m]như lúc ta mới [D#m]gặp
Hữu vi vô [B]thường
Chữ [C#]duyên có nối được [F#]chăng ?
Nhớ khi ta gặp [B]em, bóng em sau ngọn [C#]đèn
Chỉ thoáng qua vậy [A#m]thôi, nhưng mà sao lòng vương vấn [D#m]hoài
Giữa đêm hay ngày [G#m]dài, lỡ thương nụ cười [C#]em
Ta chẳng thể nào ngưng nhớ [F#]nhung
Đến khi em rời [B]xa, khuất bóng nơi phồn [C#]hoa
Khúc hát xưa cùng [A#m]ca, nhưng giờ đây chỉ ta vẫn [D#m]chờ
Cố nhân sau mây [G#m]mờ, thức qua năm canh [C#]giờ
Cũng không thể [F#]ngừng mơ [C#]
[F#]Mối lương [B]duyên trời ban giờ đứt đoạn
Như con [C#]thuyền rẽ sóng lướt sang ngang
Cứ tưởng vững [A#m]tâm qua muôn vàn kiếp nạn
Nhưng ai ngờ lại li [D#m]biệt giữa nghìn trùng gian nan
Vốn đã xem [G#m]nàng là chân ái cả cuộc đời
Nhưng lại để [C#]vụt đôi tay ấy trong dòng người
Ta chẳng còn [F#]thiết tha, khi nàng chẳng còn tiếc ta
Ngàn lời thơ [D#m]viết ra, sao họa nổi một nụ cười ?
Độc [B]bước vãn hồi, ân tình đánh mất
Tự hỏi là [C#]người cố ý, hay vô tình tránh mặt ?
Ta điên [A#m]cuồng, tìm lại một ánh mắt
Mà đối với [D#m]ta, trân quý hơn cả ngàn thánh vật
Lặng [G#m]lẽ ngắm nhìn ánh tà dần buông
Bức thư nàng [C#]gửi ngày đó, cũng đã phai dần tàn hương
Tình [F#]duyên, ai bán ba đồng một mớ ?
Ta nguyện đổi [D#m]vạn nỗi nhớ, chỉ mong được một lần thương
Hoa quỳnh [F#]đưa ta tìm gặp em
Tiếng đàn [D#m]ai kéo trăng bên rèm
Ngắm dung nhan [B]nàng
Nhìn em lòng ta chợt [C#]bâng khuâng câu duyên, câu thề
Tình vẫn [F#]đấy, người vẫn đấy
Vẫn xinh đẹp [A#m]như lúc ta mới [D#m]gặp
Nhân gian thu [B]lại
Ánh [C#]lên trong mắt của [F#]ai
Nhớ khi ta gặp [B]em, bóng em sau ngọn [C#]đèn
Chỉ thoáng qua vậy [A#m]thôi, nhưng mà sao lòng vương vấn [D#m]hoài
Giữa đêm hay ngày [G#m]dài, lỡ thương nụ cười [C#]em
Ta chẳng thể nào ngưng nhớ [F#]nhung
Đến khi em rời [B]xa, khuất bóng nơi phồn [C#]hoa
Khúc hát xưa cùng [A#m]ca, nhưng giờ đây chỉ ta vẫn [D#m]chờ
Cố nhân sau mây [G#m]mờ, thức qua năm canh [C#]giờ
Cũng không thể [F#]ngừng mơ [C#]
[B]Hẹn em nơi bến [C#]sau
[A#m]Nay mình chẳng có [D#m]nhau nữa rồi
[G#m]Cười khi đã nói [C#]ra
[F#]Cười khi đã nói ra lòng [B]mình
[C#] [A#m] [D#m]
[G#m] [C#] [F#]
[C#] [F#]
Trời buông [D#m]mây, xuống đôi vai gầy
Thắm lên duyên [B]nồng
Chờ trông một tin hồi [C#]âm sao chẳng thấy ngỏ lời ?
Tình vẫn [F#]đấy, người vẫn đấy
Vẫn xinh đẹp [A#m]như lúc ta mới [D#m]gặp
Hữu vi vô [B]thường
Chữ [C#]duyên có nối được [F#]chăng ?
Nhớ khi ta gặp [B]em, bóng em sau ngọn [C#]đèn
Chỉ thoáng qua vậy [A#m]thôi, nhưng mà sao lòng vương vấn [D#m]hoài
Giữa đêm hay ngày [G#m]dài, lỡ thương nụ cười [C#]em
Ta chẳng thể nào ngưng nhớ [F#]nhung
Đến khi em rời [B]xa, khuất bóng nơi phồn [C#]hoa
Khúc hát xưa cùng [A#m]ca, nhưng giờ đây chỉ ta vẫn [D#m]chờ
Cố nhân sau mây [G#m]mờ, thức qua năm canh [C#]giờ
Cũng không thể [F#]ngừng mơ [C#]
[F#]Mối lương [B]duyên trời ban giờ đứt đoạn
Như con [C#]thuyền rẽ sóng lướt sang ngang
Cứ tưởng vững [A#m]tâm qua muôn vàn kiếp nạn
Nhưng ai ngờ lại li [D#m]biệt giữa nghìn trùng gian nan
Vốn đã xem [G#m]nàng là chân ái cả cuộc đời
Nhưng lại để [C#]vụt đôi tay ấy trong dòng người
Ta chẳng còn [F#]thiết tha, khi nàng chẳng còn tiếc ta
Ngàn lời thơ [D#m]viết ra, sao họa nổi một nụ cười ?
Độc [B]bước vãn hồi, ân tình đánh mất
Tự hỏi là [C#]người cố ý, hay vô tình tránh mặt ?
Ta điên [A#m]cuồng, tìm lại một ánh mắt
Mà đối với [D#m]ta, trân quý hơn cả ngàn thánh vật
Lặng [G#m]lẽ ngắm nhìn ánh tà dần buông
Bức thư nàng [C#]gửi ngày đó, cũng đã phai dần tàn hương
Tình [F#]duyên, ai bán ba đồng một mớ ?
Ta nguyện đổi [D#m]vạn nỗi nhớ, chỉ mong được một lần thương
Hoa quỳnh [F#]đưa ta tìm gặp em
Tiếng đàn [D#m]ai kéo trăng bên rèm
Ngắm dung nhan [B]nàng
Nhìn em lòng ta chợt [C#]bâng khuâng câu duyên, câu thề
Tình vẫn [F#]đấy, người vẫn đấy
Vẫn xinh đẹp [A#m]như lúc ta mới [D#m]gặp
Nhân gian thu [B]lại
Ánh [C#]lên trong mắt của [F#]ai
Nhớ khi ta gặp [B]em, bóng em sau ngọn [C#]đèn
Chỉ thoáng qua vậy [A#m]thôi, nhưng mà sao lòng vương vấn [D#m]hoài
Giữa đêm hay ngày [G#m]dài, lỡ thương nụ cười [C#]em
Ta chẳng thể nào ngưng nhớ [F#]nhung
Đến khi em rời [B]xa, khuất bóng nơi phồn [C#]hoa
Khúc hát xưa cùng [A#m]ca, nhưng giờ đây chỉ ta vẫn [D#m]chờ
Cố nhân sau mây [G#m]mờ, thức qua năm canh [C#]giờ
Cũng không thể [F#]ngừng mơ [C#]
[B]Hẹn em nơi bến [C#]sau
[A#m]Nay mình chẳng có [D#m]nhau nữa rồi
[G#m]Cười khi đã nói [C#]ra
[F#]Cười khi đã nói ra lòng [B]mình
[C#] [A#m] [D#m]
[G#m] [C#] [F#]
[C#] [F#]