[A]Tình yêu là thế đấy là còn thương nên em còn hoài nói
Là những [E]lúc mà nhớ ai 1 mình dưới ánh trăng cô đơn như loài sói
Mình tìm thấy [F#m]nhau, giữa thế giới bao la và rộng cực
Là mệt [D]mỏi đời thường bỗng biến tan bởi vì em chính là niềm vui và động lực
Là những [A]ngày cả 2 đều e thẹn là hạnh phúc khi cùng nhau điên khùng
Là cơn [E]nghiện mà anh tự tìm đến mặc dù xung quanh không có ai khuyên dùng
Là người duy [F#m]nhất, anh muốn kể cho mẹ và bố nghe
Là bất [D]chấp cả hố sâu đằng trước thì là anh vẫn chạy mà không cần số xe
Tại vì [A]sao yêu em anh ơi vì yêu nên anh yêu thôi
Có những lời [E]yêu mà cả 2 đều khó nói chỉ mong sao đối phương sẽ hiểu mình
Rồi mặt lạnh [F#m]tanh đùng đùng bước đến đòi lại yêu thương y chang như biểu tình
Hãy cứ [D]yêu theo cách của mình, không quan tâm người khác nghĩ
Lúc nào [A]cần thực sự thì cưới thôi đâu cần ông nghe bác sĩ
Vậy tình [E]yêu, yêu là gì nó là như thế đấy
Lời [F#m]yêu thì ai chẳng dễ nói nhưng mà làm được mới là cái khó ở đời
Bên nhau [D]ngày bình yên thì dễ, liệu có cạnh bên khi trái gió trở trời
[A]Em ơi anh không quan tâm chi, đường dài lắm [E]lối
Chỉ là ai bên ta để bước đi chung [F#m]đường
Có lúc riêng một mình, chỉ để [D]nghe, chỉ để nghe con tim cần ai
[A]Lắm lúc yếu đuối một mình tưởng chừng cả [E]2 như đã bỏ lỡ một cuộc tình
Để rồi nhận [F#m]ra tình yêu chỉ mới hôm qua
Giờ như một [D]giấc mơ xa người ơi, vì ai ?
Bởi vì tình [A]yêu là thế đôi khi khiến con tim bao ngày [E]qua u mê
Nước mắt đã rơi ở trong chiều [F#m]nhớ thương em vô vàn
Chẳng ai yêu em như anh nhận [D]lấy nỗi đâu trăm ngàn, tình yêu
Tình yêu là [A]thế ngọt ngào và tinh khôi khi là cà phê sữa ngắm hoàng hôn mỗi sớm chiều
Lúc đó công [E]việc anh với em vẫn chưa có đến khi mà mình gặp lại nhau, thì cả hai đã lớn nhiều
Không còn rong [F#m]chơi la cà hàng quán, không còn vi vu như là những ngày trước
Nơi mình đi qua [D]đôi chân trầy xước, vì bản thân ai cũng phải bận lo toan hàng tháng
Anh chưa từng [A]trách vì “ tại sao ta gặp nhau nhau “
Để con tim này chết trong tình yêu và niềm đau
Và nếu một [E]ngày anh với em không còn gặp
Thì liệu cuốn tiểu thuyết sẽ được viết cho tập sau
Vậy tình yêu là [F#m]gì ? Không có hình dạng
Không hề đơn sắc và cũng chẳng phải tình bạn
Không phải là [D]nơi để chúng ta thoải mái nhất
Mà là để được trải nghiệm đưa cảm xúc khỏi trái đất
Anh muốn cùng [A]em, mình bay vào ngàn thu ngắm nhìn những bờ cát trải dài trước mặt trời
Dẫu còn nhiều khó [E]khăn bão tố và gian truân, Sài Gòn thiếu vắng em là những bước ngoặt đời
Và chưa ai từng [F#m]nghĩ, chuyện tình yêu là vĩnh cữu nhưng vẫn muốn cùng em cho đến khi mình lâu dài
Tình yêu đối với [D]anh vẫn sẽ là cơn ác mộng lúc tỉnh ngủ chàng hoàng tử vẫn ủ rủ trong lâu đài
Mà tại [A]sao con tim anh như đang mơ Đà Lạt hôm nay cơn mưa kia đang rơi
Sài Gòn nhớ [E]em, không cất thành lời bầu trời gió đêm, mang cho anh bao thương nhớ
Cuộc tình ngày [F#m]đó, cũng đến lúc thật vội vàng một mình anh đứng giữa bóng tối dần lụi tàn
Vài dòng tin [D]nhắn, giờ lại yên ắng chờ ngày có nắng, đôi ta tan trong sớm mai em [A]à.
[A]Lắm lúc yếu đuối một mình tưởng chừng cả [E]2 như đã bỏ lỡ một cuộc tình
Để rồi nhận [F#m]ra tình yêu chỉ mới hôm qua
Giờ như một [D]giấc mơ xa người ơi, vì ai ?
Bởi vì tình [A]yêu là thế đôi khi khiến con tim bao ngày [E]qua u mê
Nước mắt đã rơi ở trong chiều [F#m]nhớ thương em vô vàn
Chẳng ai yêu em như anh nhận [D]lấy nỗi đâu trăm ngàn, tình yêu
Là những [E]lúc mà nhớ ai 1 mình dưới ánh trăng cô đơn như loài sói
Mình tìm thấy [F#m]nhau, giữa thế giới bao la và rộng cực
Là mệt [D]mỏi đời thường bỗng biến tan bởi vì em chính là niềm vui và động lực
Là những [A]ngày cả 2 đều e thẹn là hạnh phúc khi cùng nhau điên khùng
Là cơn [E]nghiện mà anh tự tìm đến mặc dù xung quanh không có ai khuyên dùng
Là người duy [F#m]nhất, anh muốn kể cho mẹ và bố nghe
Là bất [D]chấp cả hố sâu đằng trước thì là anh vẫn chạy mà không cần số xe
Tại vì [A]sao yêu em anh ơi vì yêu nên anh yêu thôi
Có những lời [E]yêu mà cả 2 đều khó nói chỉ mong sao đối phương sẽ hiểu mình
Rồi mặt lạnh [F#m]tanh đùng đùng bước đến đòi lại yêu thương y chang như biểu tình
Hãy cứ [D]yêu theo cách của mình, không quan tâm người khác nghĩ
Lúc nào [A]cần thực sự thì cưới thôi đâu cần ông nghe bác sĩ
Vậy tình [E]yêu, yêu là gì nó là như thế đấy
Lời [F#m]yêu thì ai chẳng dễ nói nhưng mà làm được mới là cái khó ở đời
Bên nhau [D]ngày bình yên thì dễ, liệu có cạnh bên khi trái gió trở trời
[A]Em ơi anh không quan tâm chi, đường dài lắm [E]lối
Chỉ là ai bên ta để bước đi chung [F#m]đường
Có lúc riêng một mình, chỉ để [D]nghe, chỉ để nghe con tim cần ai
[A]Lắm lúc yếu đuối một mình tưởng chừng cả [E]2 như đã bỏ lỡ một cuộc tình
Để rồi nhận [F#m]ra tình yêu chỉ mới hôm qua
Giờ như một [D]giấc mơ xa người ơi, vì ai ?
Bởi vì tình [A]yêu là thế đôi khi khiến con tim bao ngày [E]qua u mê
Nước mắt đã rơi ở trong chiều [F#m]nhớ thương em vô vàn
Chẳng ai yêu em như anh nhận [D]lấy nỗi đâu trăm ngàn, tình yêu
Tình yêu là [A]thế ngọt ngào và tinh khôi khi là cà phê sữa ngắm hoàng hôn mỗi sớm chiều
Lúc đó công [E]việc anh với em vẫn chưa có đến khi mà mình gặp lại nhau, thì cả hai đã lớn nhiều
Không còn rong [F#m]chơi la cà hàng quán, không còn vi vu như là những ngày trước
Nơi mình đi qua [D]đôi chân trầy xước, vì bản thân ai cũng phải bận lo toan hàng tháng
Anh chưa từng [A]trách vì “ tại sao ta gặp nhau nhau “
Để con tim này chết trong tình yêu và niềm đau
Và nếu một [E]ngày anh với em không còn gặp
Thì liệu cuốn tiểu thuyết sẽ được viết cho tập sau
Vậy tình yêu là [F#m]gì ? Không có hình dạng
Không hề đơn sắc và cũng chẳng phải tình bạn
Không phải là [D]nơi để chúng ta thoải mái nhất
Mà là để được trải nghiệm đưa cảm xúc khỏi trái đất
Anh muốn cùng [A]em, mình bay vào ngàn thu ngắm nhìn những bờ cát trải dài trước mặt trời
Dẫu còn nhiều khó [E]khăn bão tố và gian truân, Sài Gòn thiếu vắng em là những bước ngoặt đời
Và chưa ai từng [F#m]nghĩ, chuyện tình yêu là vĩnh cữu nhưng vẫn muốn cùng em cho đến khi mình lâu dài
Tình yêu đối với [D]anh vẫn sẽ là cơn ác mộng lúc tỉnh ngủ chàng hoàng tử vẫn ủ rủ trong lâu đài
Mà tại [A]sao con tim anh như đang mơ Đà Lạt hôm nay cơn mưa kia đang rơi
Sài Gòn nhớ [E]em, không cất thành lời bầu trời gió đêm, mang cho anh bao thương nhớ
Cuộc tình ngày [F#m]đó, cũng đến lúc thật vội vàng một mình anh đứng giữa bóng tối dần lụi tàn
Vài dòng tin [D]nhắn, giờ lại yên ắng chờ ngày có nắng, đôi ta tan trong sớm mai em [A]à.
[A]Lắm lúc yếu đuối một mình tưởng chừng cả [E]2 như đã bỏ lỡ một cuộc tình
Để rồi nhận [F#m]ra tình yêu chỉ mới hôm qua
Giờ như một [D]giấc mơ xa người ơi, vì ai ?
Bởi vì tình [A]yêu là thế đôi khi khiến con tim bao ngày [E]qua u mê
Nước mắt đã rơi ở trong chiều [F#m]nhớ thương em vô vàn
Chẳng ai yêu em như anh nhận [D]lấy nỗi đâu trăm ngàn, tình yêu