1. Tựa như gió mùa [Dm] thu bay qua song [Am] cửa
Tựa như mây mùa [Dm] hạ một thoáng bay [Am] xa
Tình yêu đã đi [G] qua sao còn để [C] lại
Nơi trái tim [Dm] anh một niềm [E7] đau nhức [Am] nhối.
2. Ngày xưa đó còn [Dm] đâu môi thơm nồng [Am] nàn
Lời yêu thương ngọt [Dm] ngào giờ đã bay [Am] cao
Tình theo gió theo [G] mây không quay trở [C] lại
Đau đớn tim [Dm] anh một tình [G] yêu ngây [Am] dại.
ĐK:
Này hỡi em [Am] yêu từ khi tình chia đôi [F] ta
Còn nhớ anh [Dm] không, hay là con tim hoá [C] đá
Nên [Em] quên, nên [Am] quên, em [G] quên, em [F] quên, em [G] quyên
Quên hết [E7] rồi một thời yêu [Am] nhau.
3. Vàng son đã đổi [Dm] thay, em quay lưng [Am] lại
Tình đã chết một [Dm] ngày tay trắng đôi [Am] tay
Tình yêu đã xa [G] bay chỉ còn để [C] lại
Trong trái tim [Dm] anh một niềm [G] đau thương [Am] hoài.
Tựa như mây mùa [Dm] hạ một thoáng bay [Am] xa
Tình yêu đã đi [G] qua sao còn để [C] lại
Nơi trái tim [Dm] anh một niềm [E7] đau nhức [Am] nhối.
2. Ngày xưa đó còn [Dm] đâu môi thơm nồng [Am] nàn
Lời yêu thương ngọt [Dm] ngào giờ đã bay [Am] cao
Tình theo gió theo [G] mây không quay trở [C] lại
Đau đớn tim [Dm] anh một tình [G] yêu ngây [Am] dại.
ĐK:
Này hỡi em [Am] yêu từ khi tình chia đôi [F] ta
Còn nhớ anh [Dm] không, hay là con tim hoá [C] đá
Nên [Em] quên, nên [Am] quên, em [G] quên, em [F] quên, em [G] quyên
Quên hết [E7] rồi một thời yêu [Am] nhau.
3. Vàng son đã đổi [Dm] thay, em quay lưng [Am] lại
Tình đã chết một [Dm] ngày tay trắng đôi [Am] tay
Tình yêu đã xa [G] bay chỉ còn để [C] lại
Trong trái tim [Dm] anh một niềm [G] đau thương [Am] hoài.