1. [F] Tiếng [G] mưa vẫn [Am] rơi đều
[F] Tiếng ai đã [G] thôi không còn [Am] gọi tên nữa
Sẽ [F] không [G] buồn, vờ [Am] như dối lòng
[F] Chẳng thể [G] quên được [Am] em.
[F] Phố [G] xưa ru [Am] tình đêm mưa
Và [F] gió vẫn đưa bước [G] chân em [Am] về nơi ấy
[F] Chỉ [G] còn mình [Am] anh dưới mưa
Mưa vẫn [F] rơi, rơi [G] cùng nỗi [Am] nhớ.
ĐK:
Người đi xa [F] mãi như [G] hạt mưa [Am] kia
Và mưa đâu [F] biết có [G] người vẫn [Am] mong
Để anh chôn [F] giấu nỗi [G] đau riêng anh [Am] sâu trong lòng
Ngỡ như trong giấc [F] mộng anh [G] chờ anh [Am] mong.
Tình như cơn [F] gió tan [G] vào hư [Am] vô
Nhẹ nhàng dần [F] khuất trôi [G] vào cơn [Am] mơ
Nay có riêng anh [F] bước trong nỗi [G] buồn vu [Am] vơ
Có anh vẫn [F] chờ vẫn [G] đợi em [Am] yêu.
2. [C] Anh đứng [G] dưới [C] mưa và rồi anh [G] nhớ em
[C] Một ngày anh thấy [G] vô [C] vị [G]
Khi em đi bên [C] ngoài trời mưa vẫn [G] rơi [C] nhiều bỏ lại sau [G] lưng
Ôm bao nhiêu kỷ [C] niệm ngày mình bên [G] nhau để giờ [C] đây anh [G] đau.
Người [F] đã [G] xa còn [Am] đây quá khứ
Mình [F] anh vẫn đứng đối [G] diện ngày [Am] tháng khi em còn bên anh
[F] Một mình [G] nhớ để [Am] rồi một mình khóc
Ho [F] wo [G] trong vô [Am] vọng.
[F] Bước trong màn [G] đêm quạnh [Am] hiu
Gió thêm lạnh [F] và bầu trời [G] mưa tuôn [Am] rơi
Em đã không còn [F] vui bên tôi những [G] ngày chung [Am] đôi
Đã xa mãi [F] rồi anh [G] phải quên [Am] thôi.
Tình như cơn [F] gió [G] [Am]
Nhẹ nhàng dần [F] khuất [G] [Am]
Nay có riêng anh [F] bước trong nỗi [G] buồn vu [Am] vơ
Có anh vẫn [F] chờ vẫn [G] đợi em [Am] yêu.
Người đi xa [F] mãi như [G] hạt mưa [Am] kia
Và mưa đâu [F] biết có [G] người vẫn [Am] mong
Để anh chôn [F] dấu nỗi [G] đau riêng anh [Am] sâu trong lòng
Ngỡ như trong giấc [F] mộng anh [G] chờ anh [Am] mong.
[F] Tiếng ai đã [G] thôi không còn [Am] gọi tên nữa
Sẽ [F] không [G] buồn, vờ [Am] như dối lòng
[F] Chẳng thể [G] quên được [Am] em.
[F] Phố [G] xưa ru [Am] tình đêm mưa
Và [F] gió vẫn đưa bước [G] chân em [Am] về nơi ấy
[F] Chỉ [G] còn mình [Am] anh dưới mưa
Mưa vẫn [F] rơi, rơi [G] cùng nỗi [Am] nhớ.
ĐK:
Người đi xa [F] mãi như [G] hạt mưa [Am] kia
Và mưa đâu [F] biết có [G] người vẫn [Am] mong
Để anh chôn [F] giấu nỗi [G] đau riêng anh [Am] sâu trong lòng
Ngỡ như trong giấc [F] mộng anh [G] chờ anh [Am] mong.
Tình như cơn [F] gió tan [G] vào hư [Am] vô
Nhẹ nhàng dần [F] khuất trôi [G] vào cơn [Am] mơ
Nay có riêng anh [F] bước trong nỗi [G] buồn vu [Am] vơ
Có anh vẫn [F] chờ vẫn [G] đợi em [Am] yêu.
2. [C] Anh đứng [G] dưới [C] mưa và rồi anh [G] nhớ em
[C] Một ngày anh thấy [G] vô [C] vị [G]
Khi em đi bên [C] ngoài trời mưa vẫn [G] rơi [C] nhiều bỏ lại sau [G] lưng
Ôm bao nhiêu kỷ [C] niệm ngày mình bên [G] nhau để giờ [C] đây anh [G] đau.
Người [F] đã [G] xa còn [Am] đây quá khứ
Mình [F] anh vẫn đứng đối [G] diện ngày [Am] tháng khi em còn bên anh
[F] Một mình [G] nhớ để [Am] rồi một mình khóc
Ho [F] wo [G] trong vô [Am] vọng.
[F] Bước trong màn [G] đêm quạnh [Am] hiu
Gió thêm lạnh [F] và bầu trời [G] mưa tuôn [Am] rơi
Em đã không còn [F] vui bên tôi những [G] ngày chung [Am] đôi
Đã xa mãi [F] rồi anh [G] phải quên [Am] thôi.
Tình như cơn [F] gió [G] [Am]
Nhẹ nhàng dần [F] khuất [G] [Am]
Nay có riêng anh [F] bước trong nỗi [G] buồn vu [Am] vơ
Có anh vẫn [F] chờ vẫn [G] đợi em [Am] yêu.
Người đi xa [F] mãi như [G] hạt mưa [Am] kia
Và mưa đâu [F] biết có [G] người vẫn [Am] mong
Để anh chôn [F] dấu nỗi [G] đau riêng anh [Am] sâu trong lòng
Ngỡ như trong giấc [F] mộng anh [G] chờ anh [Am] mong.