Capo 4
1. Bước quay [Am] về trong chiều nắng chân [Dm] mây
Trả cho [E7] người từng giọt đắng không [Am] tên
Ngàn lời sầu tạ từ trong quá [F] khứ
Để phẳng lặng [G] cho một tiếng khóc mai [E7] sau.
2. Đám môi [Am] sầu đưa tình vào chia [Dm] xa
Khát khao [E7] nào ngọt ngào tim xót [Am] xa
Khóc chia lìa để lại cho thứ [Dm] tha
Một tình [E7] xa phôi pha một yêu [G] thương một [E7] nhớ một [Am] quên.
ĐK:
Vẫn biết [Am] rằng một lần trót cho [C] nhau
Mãi chôn [E7] vùi bùi ngùi trong xót [Am] xa
Nỗi cô [F] đơn lòng khắc [Dm] khoải
Đam [E7] mê trong u tối nhạt [Am] nhòa.
3. Nắng xưa [Am] chiều mang hạnh phúc riêng [Dm] em
Dẫu xa [E7] rồi phương trời cũ lãng [Am] quên
Từ khi nào em thôi nhung [F] nhớ
Định mệnh cho [G] nhau hai [E7] ngã thế nhân [Am] sầu.
Trả cho [E7] người từng giọt đắng không [Am] tên
Ngàn lời sầu tạ từ trong quá [F] khứ
Để phẳng lặng [G] cho một tiếng khóc mai [E7] sau.
2. Đám môi [Am] sầu đưa tình vào chia [Dm] xa
Khát khao [E7] nào ngọt ngào tim xót [Am] xa
Khóc chia lìa để lại cho thứ [Dm] tha
Một tình [E7] xa phôi pha một yêu [G] thương một [E7] nhớ một [Am] quên.
ĐK:
Vẫn biết [Am] rằng một lần trót cho [C] nhau
Mãi chôn [E7] vùi bùi ngùi trong xót [Am] xa
Nỗi cô [F] đơn lòng khắc [Dm] khoải
Đam [E7] mê trong u tối nhạt [Am] nhòa.
3. Nắng xưa [Am] chiều mang hạnh phúc riêng [Dm] em
Dẫu xa [E7] rồi phương trời cũ lãng [Am] quên
Từ khi nào em thôi nhung [F] nhớ
Định mệnh cho [G] nhau hai [E7] ngã thế nhân [Am] sầu.