1. [C] Có những lúc cứ ngỡ đời mình sẽ kết [G] thúc
Vì chẳng [F] biết mai ra làm sao
Vì chẳng [Fm] biết tương lai về đâu.
2. [C] Có những lúc cứ ngỡ đời mình sẽ chấm [G] dứt
Chỉ muốn [F] vứt đi chính bản thân
Và chỉ [Fm] muốn cô đơn làm bạn thân.
T-ĐK:
Rồi [F] anh bỗng đến bình [C] yên rất lạ
Nhẹ [F] cuốn lấy tôi vào [G] trong cuộc đời rất [C] mới
Dù [F] cho ngoài [G] kia cả thế [Em] giới có quay lưng [A7] lại
Thì [F] ở đằng sau vẫn luôn có một người chở [G] che.
ĐK:
Thầm cám ơn [C] anh cám [G] ơn vì đã bên [Am] tôi lúc [Em] này
Có những [F] điều chẳng thể nói [C] ra thành lời chỉ có [Dm] thể viết ra vài [G] câu.
Thầm cám ơn [C] anh đã [G] dang vòng tay ôm [Am] tôi lúc [Em] cần
Mong được [F] cùng anh đi hết [C] con đường dài
Cả [F] thế gian như mở [G] ra.
[F] Đón lấy ánh nắng [Em] đón lấy mặt trời
[Dm] Đón lây [G] từng giây [C] phút tuyệt vời
[F] Đón lấy sóng gió [Em] đón lấy bão tố
[F] Đón lấy cả niềm vui niềm đau cho [G] nhau.
Vì chẳng [F] biết mai ra làm sao
Vì chẳng [Fm] biết tương lai về đâu.
2. [C] Có những lúc cứ ngỡ đời mình sẽ chấm [G] dứt
Chỉ muốn [F] vứt đi chính bản thân
Và chỉ [Fm] muốn cô đơn làm bạn thân.
T-ĐK:
Rồi [F] anh bỗng đến bình [C] yên rất lạ
Nhẹ [F] cuốn lấy tôi vào [G] trong cuộc đời rất [C] mới
Dù [F] cho ngoài [G] kia cả thế [Em] giới có quay lưng [A7] lại
Thì [F] ở đằng sau vẫn luôn có một người chở [G] che.
ĐK:
Thầm cám ơn [C] anh cám [G] ơn vì đã bên [Am] tôi lúc [Em] này
Có những [F] điều chẳng thể nói [C] ra thành lời chỉ có [Dm] thể viết ra vài [G] câu.
Thầm cám ơn [C] anh đã [G] dang vòng tay ôm [Am] tôi lúc [Em] cần
Mong được [F] cùng anh đi hết [C] con đường dài
Cả [F] thế gian như mở [G] ra.
[F] Đón lấy ánh nắng [Em] đón lấy mặt trời
[Dm] Đón lây [G] từng giây [C] phút tuyệt vời
[F] Đón lấy sóng gió [Em] đón lấy bão tố
[F] Đón lấy cả niềm vui niềm đau cho [G] nhau.