1. Tôi ru em ngọt [Em] ngào bằng ngàn câu hát ca dao
Quê [Am] hương tôi ngẹn [B7] ngào lời ru hơi máu đào
Tôi [Am] ru em ngọc ngà được an giấc kiêu [Em] sa
Quê hương tôi đậm [B7] đà đạn tên vẫn bay qua.
2. Tôi ru em mặn [Em] mà lời ru tha thiết bao la
Anh [Am] em chung một [B7] nhà mà sao vẫn thấy xa
Ru [Am] em trong chiều tà nhạc đưa bước tiên [Em] nga
Em đi trong lụa [B7] là còn tôi kiếp xa [Em] nhà.
ĐK:
Ru [Am] em ru em tròn giấc [Em] ngủ
Mộng hai mươi đó sức nam [Am] kha này mấy [Em] xa
Ru [D] em ru em đẹp giấc [C] nồng
Vờn đôi tay [B7] níu kéo thời [Am] gian ngược [Em] dòng.
3. Tôi ru em vào [Em] đời bằng ngàn câu hát chơi vơi
Tôi [Am] ru em tuyệt [B7] vời trần gian hoa lá rơi
Tôi [Am] ru em nghẹn lời bờ môi héo khan [Em] hơi
Tôi ru em trọn [B7] đời và ru đến muôn [Em] đời.
Quê [Am] hương tôi ngẹn [B7] ngào lời ru hơi máu đào
Tôi [Am] ru em ngọc ngà được an giấc kiêu [Em] sa
Quê hương tôi đậm [B7] đà đạn tên vẫn bay qua.
2. Tôi ru em mặn [Em] mà lời ru tha thiết bao la
Anh [Am] em chung một [B7] nhà mà sao vẫn thấy xa
Ru [Am] em trong chiều tà nhạc đưa bước tiên [Em] nga
Em đi trong lụa [B7] là còn tôi kiếp xa [Em] nhà.
ĐK:
Ru [Am] em ru em tròn giấc [Em] ngủ
Mộng hai mươi đó sức nam [Am] kha này mấy [Em] xa
Ru [D] em ru em đẹp giấc [C] nồng
Vờn đôi tay [B7] níu kéo thời [Am] gian ngược [Em] dòng.
3. Tôi ru em vào [Em] đời bằng ngàn câu hát chơi vơi
Tôi [Am] ru em tuyệt [B7] vời trần gian hoa lá rơi
Tôi [Am] ru em nghẹn lời bờ môi héo khan [Em] hơi
Tôi ru em trọn [B7] đời và ru đến muôn [Em] đời.