capo 1
Đã trót [A]mang cô đơn từng [Asus4]đêm, gửi nỗi nhớ về [F#m]em
Đành chọn nơi [D]đây riêng anh mà thôi góc nhỏ vẫn [A]ngồi
Rồi từ xa [D]ngắm nhìn em, vô [A]tư rạng ngời, thấy [Bm]em bước qua buồn [E]vui.
Lòng [A]anh chỉ mong thế [Asus4]thôi.
Sẽ chẳng dám [A]nói hết [D]những tâm tư lòng [E]anh chôn giấu đã [F#m]bao ngày
Sẽ chẳng đến [D]gần chuyện trò nơi [A]em, sẽ chẳng nghĩ [D]về người vào mỗi [E]đêm.
Và anh sợ [A]lắm nếu [D]tiếng yêu kia làm [E]em nhòe mất những [F#m]yên bình
Không dám đánh [D]đổi phút giây êm [A]đềm
Vì điều đẹp [Bm]nhất trong anh là [D]nụ [E]cười [A]em.
Không dám đánh [D]đổi... những điều đẹp [Bm]nhất trong anh là [A]em.
Đành chọn nơi [D]đây riêng anh mà thôi góc nhỏ vẫn [A]ngồi
Rồi từ xa [D]ngắm nhìn em, vô [A]tư rạng ngời, thấy [Bm]em bước qua buồn [E]vui.
Lòng [A]anh chỉ mong thế [Asus4]thôi.
Sẽ chẳng dám [A]nói hết [D]những tâm tư lòng [E]anh chôn giấu đã [F#m]bao ngày
Sẽ chẳng đến [D]gần chuyện trò nơi [A]em, sẽ chẳng nghĩ [D]về người vào mỗi [E]đêm.
Và anh sợ [A]lắm nếu [D]tiếng yêu kia làm [E]em nhòe mất những [F#m]yên bình
Không dám đánh [D]đổi phút giây êm [A]đềm
Vì điều đẹp [Bm]nhất trong anh là [D]nụ [E]cười [A]em.
Không dám đánh [D]đổi... những điều đẹp [Bm]nhất trong anh là [A]em.