1. Nửa đời trôi thật [Am] mau
Sương gió bao dặm [Dm] trường
Ta được gì, hay [Am] mất
Một hạnh phúc giản [Dm] đơn
Tưởng chừng trong tầm [E7] với
Mà sao bao trái [Dm] ngang. [E7]
2. Mở lòng, quên hận [Am] đau
Trôi hết bao bụi [Dm] trần
Xa giận hờn, ân [Am] oán
Đời là cõi tạm [Dm] thôi
Để lòng thanh thản [E7] nhé
Giầu nụ cười trên [Am] môi.
ĐK:
Rồi xuân lại [Am] qua, kiếp người như hoa [F] cỏ
Nở rồi [Dm] tàn, tan chảy giữa trời [F] mây
Toan tính hơn [G] thua sẽ [Em] nghèo úa tâm [Dm] hồn
Hãy yêu thương [E7] người, san sẻ chuyện buồn [Am] vui.
3. Chở tình yêu vào [Am] tim
Thương quý nhau thật [Dm] lòng
Trao thuận hòa, nhân [Am] ái
Một ngày lá vàng [Dm] rơi
Ta còn người thương [E7] mến
Quên muộn phiền dương [Am] gian.
Sương gió bao dặm [Dm] trường
Ta được gì, hay [Am] mất
Một hạnh phúc giản [Dm] đơn
Tưởng chừng trong tầm [E7] với
Mà sao bao trái [Dm] ngang. [E7]
2. Mở lòng, quên hận [Am] đau
Trôi hết bao bụi [Dm] trần
Xa giận hờn, ân [Am] oán
Đời là cõi tạm [Dm] thôi
Để lòng thanh thản [E7] nhé
Giầu nụ cười trên [Am] môi.
ĐK:
Rồi xuân lại [Am] qua, kiếp người như hoa [F] cỏ
Nở rồi [Dm] tàn, tan chảy giữa trời [F] mây
Toan tính hơn [G] thua sẽ [Em] nghèo úa tâm [Dm] hồn
Hãy yêu thương [E7] người, san sẻ chuyện buồn [Am] vui.
3. Chở tình yêu vào [Am] tim
Thương quý nhau thật [Dm] lòng
Trao thuận hòa, nhân [Am] ái
Một ngày lá vàng [Dm] rơi
Ta còn người thương [E7] mến
Quên muộn phiền dương [Am] gian.