1. Đêm mưa [Dm] buồn anh một mình lang [Bb] thang
Đường phố [Gm] quen mà sao anh đi [Dm] lạc
Anh lạc [C] về nơi quán nhỏ năm [Am] xưa
Nơi hai đứa [C] mình quen nhau một ngày [Bb] mưa.
2. Đêm mưa [Dm] buồn em trằn trọc ưu [Bb] tư
Lại nhớ [Gm] anh lại mang bao tâm [Dm] sự
Anh ngày [C] nào không biết giờ ra [Am] sao
Em vẫn ấp [C] ôm những [Am] kỷ niệm hôm [Dm] nào.
ĐK:
Em ơi em [Dm] ơi anh nhớ em nhiều [F] lắm
Mình đã xa [Gm] nhau cũng mấy mùa trăng [Dm] rồi
Duyên phận không [C] thành tình ta đành vỡ [F] đôi
Em đi theo [Am] người còn anh vẫn lẻ [Bb] loi.
Anh ơi anh [Dm] ơi em nhớ anh nhiều [F] lắm
Phận số mong [Gm] manh đã cách biệt đôi [Dm] mình
Mong nơi phương [C] trời đời anh hạnh phúc [F] thôi
Duyên ta tan [Am] rồi hẹn kiếp sau sẽ gặp [Dm] lại.
3. Mưa không [Dm] ngừng nỗi buồn dài trong [Bb] anh
Đời vắng [Gm] em đời cô đơn vô [Dm] cùng
Em theo [C] chồng chôn dấu tình yêu [Am] xưa
Đêm khuya tâm [C] sự cứ [Am] theo mưa ùa [Dm] về.
Đường phố [Gm] quen mà sao anh đi [Dm] lạc
Anh lạc [C] về nơi quán nhỏ năm [Am] xưa
Nơi hai đứa [C] mình quen nhau một ngày [Bb] mưa.
2. Đêm mưa [Dm] buồn em trằn trọc ưu [Bb] tư
Lại nhớ [Gm] anh lại mang bao tâm [Dm] sự
Anh ngày [C] nào không biết giờ ra [Am] sao
Em vẫn ấp [C] ôm những [Am] kỷ niệm hôm [Dm] nào.
ĐK:
Em ơi em [Dm] ơi anh nhớ em nhiều [F] lắm
Mình đã xa [Gm] nhau cũng mấy mùa trăng [Dm] rồi
Duyên phận không [C] thành tình ta đành vỡ [F] đôi
Em đi theo [Am] người còn anh vẫn lẻ [Bb] loi.
Anh ơi anh [Dm] ơi em nhớ anh nhiều [F] lắm
Phận số mong [Gm] manh đã cách biệt đôi [Dm] mình
Mong nơi phương [C] trời đời anh hạnh phúc [F] thôi
Duyên ta tan [Am] rồi hẹn kiếp sau sẽ gặp [Dm] lại.
3. Mưa không [Dm] ngừng nỗi buồn dài trong [Bb] anh
Đời vắng [Gm] em đời cô đơn vô [Dm] cùng
Em theo [C] chồng chôn dấu tình yêu [Am] xưa
Đêm khuya tâm [C] sự cứ [Am] theo mưa ùa [Dm] về.