1. [G] Có đôi khi lòng anh tự [B7] hỏi phải chăng đã [Em] yêu
Mỗi lúc em kề [C] bên, mỗi lúc em cười [Am] vui
Tim anh chợt như thắt [D] lại.
[E] Anh, người [Ab7] cho em những nghĩ [C#m] suy
[B] Có khi rất [A] gần, có khi vô [Abm] tình
[C#m] Bỗng trong lòng chiều [F#m] nay
Vu vơ nỗi buồn không [B] nguôi.
ĐK:
Vì đôi ta [E] nếu như thế sẽ [B] đi về đâu
Sẽ [C#m] trôi về đâu tháng [Abm] ngày
Hay chỉ [A] mình em mơ những [E] điều vu vơ
Bao [F#m] ngày bên nhau mong manh [B] tựa cơn gió.
Tận sâu trong [G] đáy tim ấy vẫn [D] mong ngày mai
Nắng [Em] theo bình minh kéo [Bm] về
Để con [C] đường em đi, không [G] lệ hoen mi
Dẫu [Am] rằng nơi đâu anh [D] vẫn ước mong
Em bình [G] yên.
2. [G] Bỗng dưng sao chiều nay, [B7] lòng anh bỗng thấy nhớ [Em] em
Nhớ mắt môi hồn [C] nhiên, nhớ phút giây đầu [Am] tiên
Em, nụ hoa bé [D] dại.
[E] Anh, lòng [Ab7] em dường như đã [C#m] yêu
[B] Yêu từ lúc [A] nào vui buồn bất [Abm] chợt
[C#m] Khát khao ngày bình [F#m] yên
Con tim hoà nhịp yêu [B] thương.
ĐK2:
Làm sao em [E] nói ra hết nhớ [B] mong lòng em
Suốt [C#m] những ngày qua với [Abm] người
Để được [A] gần bên anh, được [E] kề vai anh
Dịu [F#m] dàng trong tay anh hôn [B] nhẹ lên tóc.
Lòng anh khao [G] khát như thế đã [D] mơ về em
Đã [Em] mong chờ giây phút [Bm] này
Hãy tựa [C] vào vai anh, nghe [G] nhịp tim anh
Rộn [Am] ràng con tim muốn [D] nói với em
Hãy bình [G] yên.
Đã có lúc muốn [C] nói yêu em
Nhưng ngại [B] ngùng chẳng biết nói [Em] sao nên câu
Hãy biết [C] rằng em cũng nhớ [Bm] anh thật nhiều
Và giờ [C#] chợt nhận ra: đôi ta [D] thuộc về nhau
Em [B] hỡi.
Mỗi lúc em kề [C] bên, mỗi lúc em cười [Am] vui
Tim anh chợt như thắt [D] lại.
[E] Anh, người [Ab7] cho em những nghĩ [C#m] suy
[B] Có khi rất [A] gần, có khi vô [Abm] tình
[C#m] Bỗng trong lòng chiều [F#m] nay
Vu vơ nỗi buồn không [B] nguôi.
ĐK:
Vì đôi ta [E] nếu như thế sẽ [B] đi về đâu
Sẽ [C#m] trôi về đâu tháng [Abm] ngày
Hay chỉ [A] mình em mơ những [E] điều vu vơ
Bao [F#m] ngày bên nhau mong manh [B] tựa cơn gió.
Tận sâu trong [G] đáy tim ấy vẫn [D] mong ngày mai
Nắng [Em] theo bình minh kéo [Bm] về
Để con [C] đường em đi, không [G] lệ hoen mi
Dẫu [Am] rằng nơi đâu anh [D] vẫn ước mong
Em bình [G] yên.
2. [G] Bỗng dưng sao chiều nay, [B7] lòng anh bỗng thấy nhớ [Em] em
Nhớ mắt môi hồn [C] nhiên, nhớ phút giây đầu [Am] tiên
Em, nụ hoa bé [D] dại.
[E] Anh, lòng [Ab7] em dường như đã [C#m] yêu
[B] Yêu từ lúc [A] nào vui buồn bất [Abm] chợt
[C#m] Khát khao ngày bình [F#m] yên
Con tim hoà nhịp yêu [B] thương.
ĐK2:
Làm sao em [E] nói ra hết nhớ [B] mong lòng em
Suốt [C#m] những ngày qua với [Abm] người
Để được [A] gần bên anh, được [E] kề vai anh
Dịu [F#m] dàng trong tay anh hôn [B] nhẹ lên tóc.
Lòng anh khao [G] khát như thế đã [D] mơ về em
Đã [Em] mong chờ giây phút [Bm] này
Hãy tựa [C] vào vai anh, nghe [G] nhịp tim anh
Rộn [Am] ràng con tim muốn [D] nói với em
Hãy bình [G] yên.
Đã có lúc muốn [C] nói yêu em
Nhưng ngại [B] ngùng chẳng biết nói [Em] sao nên câu
Hãy biết [C] rằng em cũng nhớ [Bm] anh thật nhiều
Và giờ [C#] chợt nhận ra: đôi ta [D] thuộc về nhau
Em [B] hỡi.