Sợ mai thức [A]giấc anh còn nhớ đến [E]em không?
Sợ mai giông [E7]tố anh còn ôm lấy [A]em không?
Sợ xa như [A]thế chỉ vì [E]yêu người, [E7]nên em toàn lo [A]xa.
Sợ mai em [A]hát chẳng còn ai vỗ [E]tay khen?
Sợ mai em [E7]khóc chẳng còn ai chở [A]che em.
Sợ xa như [A]thế chỉ vì [E]yêu người, [E7]nên em toàn lo [A]xa.
Sợ xa như [A]thế nhưng mà đã nắm [E]tay đâu.
Sợ xa như [E7]thế nhưng mà đã nói [A]yêu đâu.
Sợ xa như [A]thế chỉ vì [E]yêu thầm, [E7]nên em toàn lo [A]xa.
Sợ mai giông [E7]tố anh còn ôm lấy [A]em không?
Sợ xa như [A]thế chỉ vì [E]yêu người, [E7]nên em toàn lo [A]xa.
Sợ mai em [A]hát chẳng còn ai vỗ [E]tay khen?
Sợ mai em [E7]khóc chẳng còn ai chở [A]che em.
Sợ xa như [A]thế chỉ vì [E]yêu người, [E7]nên em toàn lo [A]xa.
Sợ xa như [A]thế nhưng mà đã nắm [E]tay đâu.
Sợ xa như [E7]thế nhưng mà đã nói [A]yêu đâu.
Sợ xa như [A]thế chỉ vì [E]yêu thầm, [E7]nên em toàn lo [A]xa.