(CHIỀU MƯA BIÊN GIỚI)
Chiều mưa biên giới anh đi về [G]đâu? [D]
[Em]Sao còn đứng [Cmaj7]ngóng nơi Giang [Bm]đầu. [Em]
Kìa rừng [Am]chiều âm u rét [C]mướt,
Chờ người về vui trong giá [Bm]buốt,
[D]Người về [F]bơ vơ. [D7]
Tình anh theo đám mây trôi chiều [G]hoang, [D]
[Em]Trăng còn khuyết [Cmaj7]mấy hoa không [Bm]tàn. [E]
[Am]Cờ về chiều tung bay phất [Cmaj7]phới,
Gợi lòng này thương thương [Bm]nhớ nhớ [D]bầu trời xanh [G]lơ. [C] [G]
Đêm [Em]đêm chiếc bóng bên [Bm]trời,
Vầng trăng xẻ [Am]đôi vẫn [D7]in hình bóng [Gmaj7]một người. [E7]
Xa [Am]xôi cánh chim tung [D]trời,
Một vùng mây [Am]nước cho [D]lòng ai thương nhớ [G]ai.
Về đâu anh hỡi mưa rơi chiều [G]nay. [D]
[Em]Lưng trời nhớ [Cmaj7]sắc mây [Bm]pha hồng. [Em]
Đường rừng [Am]chiều cô đơn chiếc [C]bóng,
Người tìm về trong hơi áo [Bm]ấm gợi niềm [F]xa xăm. [D7]
Người đi khu chiến thương người [G]hậu phương. [D]
[Em]Thương màu áo [Cmaj7]gởi ra xa [Bm]trường. [E7]
[Am]Lòng trần còn tơ vương Khanh [Cmaj7]tướng,
Thì đường trần mưa bay gió [Bm]cuốn [D]còn nhiều [G]anh ơi. [C] [G]
------
(MẤY DẶM SƠN KHÊ)
Anh đến [G]thăm áo anh mùi thuốc súng.
Ngoài mưa khuya lê thê qua ngàn chốn sơn khê.
Non nước [Em]ơi ! Hồn thiêng của núi [D]sông kết trong lòng thế hệ,
Nghìn sau nối nghìn [A]xưa. [D]
Bao ước [G]mơ giữa khung trời phiêu [Em]lãng,
Chờ [Am]mùa Xuân tươi [Bm]sang nhưng [Cmaj7]mùa thắm chưa [Bm]sang.
Anh đến [Em]đây rồi anh như bóng [Bm]mây,
Chốn [Am]phương trời ấm [D7]lạnh hoà chung mái [G]nhà tranh.
[G]Anh như ngàn [Em]gió ham ngược [Bm]xuôi theo đường [Em7]mây,
[G]Tóc tơi bời lộng [E7]gió bốn [Am]phương.
[Am7/G]Nước non còn [D7]đó một tấc lòng không mờ xoá cùng năm [G]tháng.
Mấy ai ra [Am]đi hẹn [Em]về dệt [D]nốt tơ [G]duyên, khoác lên vòng hoa [Em]trắng.
Cầm [Am]tay nhau đi [Bm]anh. Tơ [Cmaj7]trời quá mong [Bm]manh.
Anh hỡi [Em]anh! Đường xa vui đấu [Bm]tranh giữa [Am]khung trời gió [D]lộng.
Nghìn sau tiếp nghìn [G]xưa.
Chiều mưa biên giới anh đi về [G]đâu? [D]
[Em]Sao còn đứng [Cmaj7]ngóng nơi Giang [Bm]đầu. [Em]
Kìa rừng [Am]chiều âm u rét [C]mướt,
Chờ người về vui trong giá [Bm]buốt,
[D]Người về [F]bơ vơ. [D7]
Tình anh theo đám mây trôi chiều [G]hoang, [D]
[Em]Trăng còn khuyết [Cmaj7]mấy hoa không [Bm]tàn. [E]
[Am]Cờ về chiều tung bay phất [Cmaj7]phới,
Gợi lòng này thương thương [Bm]nhớ nhớ [D]bầu trời xanh [G]lơ. [C] [G]
Đêm [Em]đêm chiếc bóng bên [Bm]trời,
Vầng trăng xẻ [Am]đôi vẫn [D7]in hình bóng [Gmaj7]một người. [E7]
Xa [Am]xôi cánh chim tung [D]trời,
Một vùng mây [Am]nước cho [D]lòng ai thương nhớ [G]ai.
Về đâu anh hỡi mưa rơi chiều [G]nay. [D]
[Em]Lưng trời nhớ [Cmaj7]sắc mây [Bm]pha hồng. [Em]
Đường rừng [Am]chiều cô đơn chiếc [C]bóng,
Người tìm về trong hơi áo [Bm]ấm gợi niềm [F]xa xăm. [D7]
Người đi khu chiến thương người [G]hậu phương. [D]
[Em]Thương màu áo [Cmaj7]gởi ra xa [Bm]trường. [E7]
[Am]Lòng trần còn tơ vương Khanh [Cmaj7]tướng,
Thì đường trần mưa bay gió [Bm]cuốn [D]còn nhiều [G]anh ơi. [C] [G]
------
(MẤY DẶM SƠN KHÊ)
Anh đến [G]thăm áo anh mùi thuốc súng.
Ngoài mưa khuya lê thê qua ngàn chốn sơn khê.
Non nước [Em]ơi ! Hồn thiêng của núi [D]sông kết trong lòng thế hệ,
Nghìn sau nối nghìn [A]xưa. [D]
Bao ước [G]mơ giữa khung trời phiêu [Em]lãng,
Chờ [Am]mùa Xuân tươi [Bm]sang nhưng [Cmaj7]mùa thắm chưa [Bm]sang.
Anh đến [Em]đây rồi anh như bóng [Bm]mây,
Chốn [Am]phương trời ấm [D7]lạnh hoà chung mái [G]nhà tranh.
[G]Anh như ngàn [Em]gió ham ngược [Bm]xuôi theo đường [Em7]mây,
[G]Tóc tơi bời lộng [E7]gió bốn [Am]phương.
[Am7/G]Nước non còn [D7]đó một tấc lòng không mờ xoá cùng năm [G]tháng.
Mấy ai ra [Am]đi hẹn [Em]về dệt [D]nốt tơ [G]duyên, khoác lên vòng hoa [Em]trắng.
Cầm [Am]tay nhau đi [Bm]anh. Tơ [Cmaj7]trời quá mong [Bm]manh.
Anh hỡi [Em]anh! Đường xa vui đấu [Bm]tranh giữa [Am]khung trời gió [D]lộng.
Nghìn sau tiếp nghìn [G]xưa.