1. [Em] Đời em là khúc ca buồn
Em đã yêu anh từ vũ [B7] trường
[D] Trong cõi mơ [B7] huyền [D] anh đến êm [B7] đềm
[D] Cho mắt môi [B7] em say [Em] mềm.
2. [Em] Tình yêu nồng cháy ban đầu
Cho biết mai sau nhiều khổ [B7] sầu
[D] Nhưng lỡ yêu [B7] rồi [D] không nói nên [B7] lời
[D] Nước mắt đêm [B7] đêm vắng [Em] dài.
ĐK:
[Am] Ôi [D] em đã [G] yêu chân [Em] thành
[Am] Sao người [D] nỡ quay mặt [G] đi [E7]
[Am] Ôi [D] em đã [G] dâng hương [Em] đời
Cho [D] tình để tình ly [B7] tan.
3. [Em] Từ đây vọng khúc ca buồn
Em chết chưa vơi được nỗi [B7] niềm
[D] Anh đã phũ [B7] phàng [D] ân ái phai [B7] tàn
[D] Nên bóng đêm [B7] em u [Em] hoài.
Em đã yêu anh từ vũ [B7] trường
[D] Trong cõi mơ [B7] huyền [D] anh đến êm [B7] đềm
[D] Cho mắt môi [B7] em say [Em] mềm.
2. [Em] Tình yêu nồng cháy ban đầu
Cho biết mai sau nhiều khổ [B7] sầu
[D] Nhưng lỡ yêu [B7] rồi [D] không nói nên [B7] lời
[D] Nước mắt đêm [B7] đêm vắng [Em] dài.
ĐK:
[Am] Ôi [D] em đã [G] yêu chân [Em] thành
[Am] Sao người [D] nỡ quay mặt [G] đi [E7]
[Am] Ôi [D] em đã [G] dâng hương [Em] đời
Cho [D] tình để tình ly [B7] tan.
3. [Em] Từ đây vọng khúc ca buồn
Em chết chưa vơi được nỗi [B7] niềm
[D] Anh đã phũ [B7] phàng [D] ân ái phai [B7] tàn
[D] Nên bóng đêm [B7] em u [Em] hoài.