Nhiều khi tôi muốn nhưng sợ cô [Em] đơn
Thà rằng như [Am] thế còn hơn vấn vương
Nhìn người ta sao ước mơ [Em] nhiều
Xa cách [F#dim] rồi không còn luyến [B7] thương.
Níu lấy đôi bờ để khổ cho [Am] nhau
Cánh hoa héo [D] tàn lá cũng sầu [G] lây
Nỗi cô [Am] đơn từng đêm về dày [F#dim] xéo
Yêu anh lần [B7] đầu mang nỗi đau đến muôn ngàn đời [Em] sau.
ĐK:
Tuy cô [D] đơn chẳng phải thiết [G] tha
Lời yêu [Am] thương ru trái tim muộn [C] phiền
Vui với [F#dim] người bằng nụ cười hôm [B7] qua.
Chợt bỗng [Am] dưng về trong tăm [Em] tối
Hóa điên [D] dại giữa dòng đời ngẩn [G] ngơ
Hạnh [F#dim] phúc chỉ là mong [B7] manh một đường [Em] tơ.
Cuộc [Em] đời không đẹp như [Am] mơ
Đành gánh cô [F#dim] đơn vào một [B7] kiếp hư [Em] vô.
Thà rằng như [Am] thế còn hơn vấn vương
Nhìn người ta sao ước mơ [Em] nhiều
Xa cách [F#dim] rồi không còn luyến [B7] thương.
Níu lấy đôi bờ để khổ cho [Am] nhau
Cánh hoa héo [D] tàn lá cũng sầu [G] lây
Nỗi cô [Am] đơn từng đêm về dày [F#dim] xéo
Yêu anh lần [B7] đầu mang nỗi đau đến muôn ngàn đời [Em] sau.
ĐK:
Tuy cô [D] đơn chẳng phải thiết [G] tha
Lời yêu [Am] thương ru trái tim muộn [C] phiền
Vui với [F#dim] người bằng nụ cười hôm [B7] qua.
Chợt bỗng [Am] dưng về trong tăm [Em] tối
Hóa điên [D] dại giữa dòng đời ngẩn [G] ngơ
Hạnh [F#dim] phúc chỉ là mong [B7] manh một đường [Em] tơ.
Cuộc [Em] đời không đẹp như [Am] mơ
Đành gánh cô [F#dim] đơn vào một [B7] kiếp hư [Em] vô.