1. [Am] Đã cố gắng thật [F] nhiều
Anh đã [G] cố làm bao nhiêu [Em] điều
[Am] Chỉ để quên một [F] người
Người mà [G] anh từng rất [C] yêu
[Am] Vì duyên phận phải [F] không
Hay vì [G] ai em đã thay [C] lòng
[G] Em ra đi để [F] lại
Một vết [Em] thương chắc sẽ khó [Am] lành.
2. [Am] Có lẽ đến giờ [F] này
Em cũng [G] đã vui bên một [Em] người
[Am] Chắc sẽ không hiểu [F] được
Từng ngày [G] Anh phải trải qua [C] đâu
[Am] Làm sao để nhớ [F] em
Khi mà [G] em luôn ở trong [C] đầu
Ngày [Dm] vẫn qua mau lòng [G] vẫn nghe đau
Anh [Em] đã hết cách thật [Am] rồi.
ĐK: Dạy cho [F] anh cách quên em [G] đi
Dạy cho [Em] anh không phải nhớ [Am] chi
Dạy cho [F] anh một mình giống [G] em
Như là [Em] em đã làm với [Am] anh.
Thời gian [F] không giúp cho anh [G] quên
Chỉ là [Em] cho anh một thói [Am] quen
Tập cho [F] anh vui giữa đớn [G] đau
Để che [F] đi nước [G] mắt trong [Am] lòng.
Anh đã [G] cố làm bao nhiêu [Em] điều
[Am] Chỉ để quên một [F] người
Người mà [G] anh từng rất [C] yêu
[Am] Vì duyên phận phải [F] không
Hay vì [G] ai em đã thay [C] lòng
[G] Em ra đi để [F] lại
Một vết [Em] thương chắc sẽ khó [Am] lành.
2. [Am] Có lẽ đến giờ [F] này
Em cũng [G] đã vui bên một [Em] người
[Am] Chắc sẽ không hiểu [F] được
Từng ngày [G] Anh phải trải qua [C] đâu
[Am] Làm sao để nhớ [F] em
Khi mà [G] em luôn ở trong [C] đầu
Ngày [Dm] vẫn qua mau lòng [G] vẫn nghe đau
Anh [Em] đã hết cách thật [Am] rồi.
ĐK: Dạy cho [F] anh cách quên em [G] đi
Dạy cho [Em] anh không phải nhớ [Am] chi
Dạy cho [F] anh một mình giống [G] em
Như là [Em] em đã làm với [Am] anh.
Thời gian [F] không giúp cho anh [G] quên
Chỉ là [Em] cho anh một thói [Am] quen
Tập cho [F] anh vui giữa đớn [G] đau
Để che [F] đi nước [G] mắt trong [Am] lòng.