1. Khung trời [Am] nào màu xanh cho em mơ
Khung trời [D] nào hoa gạo đỏ gọi hè [Am] về
Khung trời [Em] nào cho em cho [G] tôi
Khung trời [E7] nào cho mùa dấu [Am] yêu
Khung trời [Am] nào hồn em luôn thanh trong
Khung trời [G] nào hong giọt mắt em [C] cười
Khung trời [Em] nào cho em cho [E] tôi
Khung trời [E7] nào cho ngày tháng xa [Am] rồi
ĐK1:
Một chiều [Am] thu em đi heo may sang
Nghe nắng [Dm] vàng gọi nhau trên lá
Từng ngày [G] lên ngày qua rất [E7] vội
Em không về màu nhớ phai [F] phôi [E7]
Kỷ niệm [Am] xưa em mang theo trong mơ
Nghe nắng [Dm] vàng nhạt trong nỗi nhớ
Cội vườn [G] xưa ngẩn ngơ cuối [E] ngày
Em không [E7] về cho hạt nắng thêm [Am] gầy.
2. Khung trời [Am] nào giờ em xa lênh đênh
Bến bờ [D] nào chân vội vã đường gập [Am] ghềnh
Khung trời [Em] nào nay em xa [G] tôi
Cho tình [E7] đầu vụng dại thoáng [Am] rơi
Khung trời [Am] nào hồn nhiên em tinh khôi
Môi hồng [G] đào nay lạc mất đâu [C] rồi
Khung trời [Em] nào trong em trong [E] tôi
Bao ngọt [E7] ngào theo ngày tháng xa [Am] vời.
ĐK1:
Một chiều [Am] thu em đi heo may sang
Nghe nắng [Dm] vàng gọi nhau trên lá
Từng ngày [G] lên ngày qua rất [E7] vội
Em không về màu nhớ phai [F] phôi [E7]
Kỷ niệm [Am] xưa em mang theo trong mơ
Nghe nắng [Dm] vàng nhạt trong nỗi nhớ
Cội vườn [G] xưa ngẩn ngơ cuối [E] ngày
Em không [E7] về cho hạt nắng thêm [Am] gầy.
ĐK2:
Chiều đồng [Am] quê mênh mông con sông trôi
Lũ én [Dm] về gọi nhau xuân mới
Về lại [G] đây cùng trao tiếng [E7] cười
Nơi khung trời đầy ắp yêu [F] thương [E7]
Tìm lại [Am] nhau rong chơi nơi quê hương
Thỏa nắng [Dm] vàng ngoài kia trông ngóng
Nhặt về [G] đây ngày thơ tháng [E] mộng
Tan muộn [E7] phiền vơi nỗi nhớ trong [Am] lòng
Ngồi chợt [Am] nghe bao yêu [F] thương
Lòng chợt mênh [E7] mang ôi quê hương
Ngồi chợt [Dm] nghe ai đốt [F] lá
Khép mắt [E7] lại mùi khói chiều quê [Am] xa.
Khung trời [D] nào hoa gạo đỏ gọi hè [Am] về
Khung trời [Em] nào cho em cho [G] tôi
Khung trời [E7] nào cho mùa dấu [Am] yêu
Khung trời [Am] nào hồn em luôn thanh trong
Khung trời [G] nào hong giọt mắt em [C] cười
Khung trời [Em] nào cho em cho [E] tôi
Khung trời [E7] nào cho ngày tháng xa [Am] rồi
ĐK1:
Một chiều [Am] thu em đi heo may sang
Nghe nắng [Dm] vàng gọi nhau trên lá
Từng ngày [G] lên ngày qua rất [E7] vội
Em không về màu nhớ phai [F] phôi [E7]
Kỷ niệm [Am] xưa em mang theo trong mơ
Nghe nắng [Dm] vàng nhạt trong nỗi nhớ
Cội vườn [G] xưa ngẩn ngơ cuối [E] ngày
Em không [E7] về cho hạt nắng thêm [Am] gầy.
2. Khung trời [Am] nào giờ em xa lênh đênh
Bến bờ [D] nào chân vội vã đường gập [Am] ghềnh
Khung trời [Em] nào nay em xa [G] tôi
Cho tình [E7] đầu vụng dại thoáng [Am] rơi
Khung trời [Am] nào hồn nhiên em tinh khôi
Môi hồng [G] đào nay lạc mất đâu [C] rồi
Khung trời [Em] nào trong em trong [E] tôi
Bao ngọt [E7] ngào theo ngày tháng xa [Am] vời.
ĐK1:
Một chiều [Am] thu em đi heo may sang
Nghe nắng [Dm] vàng gọi nhau trên lá
Từng ngày [G] lên ngày qua rất [E7] vội
Em không về màu nhớ phai [F] phôi [E7]
Kỷ niệm [Am] xưa em mang theo trong mơ
Nghe nắng [Dm] vàng nhạt trong nỗi nhớ
Cội vườn [G] xưa ngẩn ngơ cuối [E] ngày
Em không [E7] về cho hạt nắng thêm [Am] gầy.
ĐK2:
Chiều đồng [Am] quê mênh mông con sông trôi
Lũ én [Dm] về gọi nhau xuân mới
Về lại [G] đây cùng trao tiếng [E7] cười
Nơi khung trời đầy ắp yêu [F] thương [E7]
Tìm lại [Am] nhau rong chơi nơi quê hương
Thỏa nắng [Dm] vàng ngoài kia trông ngóng
Nhặt về [G] đây ngày thơ tháng [E] mộng
Tan muộn [E7] phiền vơi nỗi nhớ trong [Am] lòng
Ngồi chợt [Am] nghe bao yêu [F] thương
Lòng chợt mênh [E7] mang ôi quê hương
Ngồi chợt [Dm] nghe ai đốt [F] lá
Khép mắt [E7] lại mùi khói chiều quê [Am] xa.