1. Sao anh im [C] lặng buồn chẳng nên [G] lời
Dẫu ta ngồi [Am] sát mãi bên [Em] nhau
Sao ta chẳng [F] quen hay anh đã [C] quên
Không còn [Dm] nhớ em như ngày [G] xưa.
2. Đôi tay em [C] còn vội níu giữ [G] lại
Những ngày hạnh [Am] phúc cứ trốn theo [Em] mây
Có phải vì [F] em chẳng còn là [C] em
Mà người [Dm] đã đi [G] xa nghìn [C] trùng
T-ĐK:
Làm sao để [Am] nói, nói ra cùng [Em] anh
Trái tim của [F] em đã [G] quá yêu [C] rồi
Làm sao để [Dm] anh hiểu hết nỗi [Am] đau em mang
Chỉ là [Dm] em cần anh, để thời [G] gian ngừng trôi mãi mãi.
ĐK:
Dù anh có [C] nhớ hay quên,
Đừng bỏ em [E7] mãi trong màn đêm
Gió mưa thênh [Am] thang một mình
Sớm mai em [Dm] đi về một nơi [G] xa
Dù anh còn [C] nhớ hay quên
Chỉ cần em [E7] có anh kề bên
Để ta vẫn [Am] nhớ...
Dấu yêu lúc [Dm] xưa chỉ là
Còn lại [G] chút tình yêu đã [C] quên.
[Am] Em đã yêu anh dù [G] biết anh không còn [F] nhớ những tháng ngày [G] xưa
Vì sao [Am] anh, anh nỡ quên [G] hết, anh quên [D] hết...
Vậy thì [F] em, em chỉ xin anh một [G] lần
Người hãy ôm em lần [A] cuối.
Tăng tone [C] -> [D]
ĐK:
Dù anh có [D] nhớ hay quên,
Đừng bỏ em [F#7] mãi trong màn đêm
Gió mưa thênh [Bm] thang một mình
Sớm mai em [Em] đi về một nơi [A] xa
Dù anh còn [D] nhớ hay quên
Chỉ cần em [F#7] có anh kề bên
Để ta vẫn [Bm] nhớ...
Dấu yêu lúc [Em] xưa chỉ là
Còn lại [A] chút tình yêu đã [D] quên.
Dẫu ta ngồi [Am] sát mãi bên [Em] nhau
Sao ta chẳng [F] quen hay anh đã [C] quên
Không còn [Dm] nhớ em như ngày [G] xưa.
2. Đôi tay em [C] còn vội níu giữ [G] lại
Những ngày hạnh [Am] phúc cứ trốn theo [Em] mây
Có phải vì [F] em chẳng còn là [C] em
Mà người [Dm] đã đi [G] xa nghìn [C] trùng
T-ĐK:
Làm sao để [Am] nói, nói ra cùng [Em] anh
Trái tim của [F] em đã [G] quá yêu [C] rồi
Làm sao để [Dm] anh hiểu hết nỗi [Am] đau em mang
Chỉ là [Dm] em cần anh, để thời [G] gian ngừng trôi mãi mãi.
ĐK:
Dù anh có [C] nhớ hay quên,
Đừng bỏ em [E7] mãi trong màn đêm
Gió mưa thênh [Am] thang một mình
Sớm mai em [Dm] đi về một nơi [G] xa
Dù anh còn [C] nhớ hay quên
Chỉ cần em [E7] có anh kề bên
Để ta vẫn [Am] nhớ...
Dấu yêu lúc [Dm] xưa chỉ là
Còn lại [G] chút tình yêu đã [C] quên.
[Am] Em đã yêu anh dù [G] biết anh không còn [F] nhớ những tháng ngày [G] xưa
Vì sao [Am] anh, anh nỡ quên [G] hết, anh quên [D] hết...
Vậy thì [F] em, em chỉ xin anh một [G] lần
Người hãy ôm em lần [A] cuối.
Tăng tone [C] -> [D]
ĐK:
Dù anh có [D] nhớ hay quên,
Đừng bỏ em [F#7] mãi trong màn đêm
Gió mưa thênh [Bm] thang một mình
Sớm mai em [Em] đi về một nơi [A] xa
Dù anh còn [D] nhớ hay quên
Chỉ cần em [F#7] có anh kề bên
Để ta vẫn [Bm] nhớ...
Dấu yêu lúc [Em] xưa chỉ là
Còn lại [A] chút tình yêu đã [D] quên.