Capo 3
Intro:
[G] [Em7] [C] [Cm] [D]
[G]Khi anh tỉnh giấc, cứ ngỡ như em còn bên
[Em7]Cơn mưa chợt đến, mang theo tiếng gió gọi tên
[C]Chẳng thể nào quên, [Cm]nhớ em nhiều thêm
[D]Nỗi đau cứ thế vây quanh anh
[G]Tại vì sao vết son trên môi em, vẫn còn đâu đây ?
[Em7]Tại vì sao trước khi chia tay, em đã lặng thinh ?
Dù là [C]đúng hay là sai, dù [Cm]lỗi thuộc về ai
Vẫn làm con [D]tim anh đau thật đau thế này
Liệu rằng chúng ta mai [G]sau, anh sẽ tập quên những mộng mơ
Và để đổi lấy những cơn [Em7]đau, mong sao con tim ngưng dại khờ
Đôi giọt nước [C]mắt anh lăn dài, vì [Cm]nhớ mong em hoài
Thật sự tiếc [D]nuối kí ức, cũng chẳng thể phôi phai
Liệu rằng chúng ta mai [G]sau, anh sẽ tập quên những mộng mơ
Và để đổi lấy những cơn [Em7]đau, mong sao con tim ngưng dại khờ
Đâu thể [C]biết trước tương lai, về [Cm]chúng ta ngày mai
Thật sự tiếc [D]nuối kí ức, cũng chẳng thể phôi phai
Thật khó để quên [G]em
[G]Sau cơn mưa dần phai, là khi mà bóng mây đen sẽ biến mất
[Em7]Anh luôn mong rằng, sẽ tỉnh giấc cạnh nhau
Để ta cùng nhìn [C]ngắm những giọt sương, ở [Cm]phía sau khu vườn
Và đọng lại [D]trên đôi môi của em mỗi sớm mai
[G]Tại vì sao vết son trên môi em, vẫn còn đâu đây ?
[Em7]Tại vì sao trước khi chia tay, em đã lặng thinh ?
Dù là [C]đúng hay là sai, dù [Cm]lỗi thuộc về ai
Vẫn làm con [D]tim anh đau thật đau thế này
Liệu rằng chúng ta mai [G]sau, anh sẽ tập quên những mộng mơ
Và để đổi lấy những cơn [Em7]đau, mong sao con tim ngưng dại khờ
Đôi giọt nước [C]mắt anh lăn dài, vì [Cm]nhớ mong em hoài
Thật sự tiếc [D]nuối kí ức, cũng chẳng thể phôi phai
Liệu rằng chúng ta mai [G]sau, anh sẽ tập quên những mộng mơ
Và để đổi lấy những cơn [Em7]đau, mong sao con tim ngưng dại khờ
Đâu thể [C]biết trước tương lai, về [Cm]chúng ta ngày mai
Thật sự tiếc [D]nuối kí ức, cũng chẳng thể phôi phai
Thật khó để quên [G]em
Anh sẽ ở [B]bên em, trong những ngày mây [D]đen
Đợi khi [Am]ánh nắng đến chiếu rọi nơi [C]em
Còn lại [G]kí ức xa mờ
Dù đã [Am]cố nhưng chẳng thể quay về bên [D]nhau
[Em7]Cơn mưa chợt đến, mang theo tiếng gió gọi tên
[C]Chẳng thể nào quên, [Cm]nhớ em nhiều thêm
[D]Nỗi đau cứ thế vây quanh anh
[G]Tại vì sao vết son trên môi em, vẫn còn đâu đây ?
[Em7]Tại vì sao trước khi chia tay, em đã lặng thinh ?
Dù là [C]đúng hay là sai, dù [Cm]lỗi thuộc về ai
Vẫn làm con [D]tim anh đau thật đau thế này
Liệu rằng chúng ta mai [G]sau, anh sẽ tập quên những mộng mơ
Và để đổi lấy những cơn [Em7]đau, mong sao con tim ngưng dại khờ
Đôi giọt nước [C]mắt anh lăn dài, vì [Cm]nhớ mong em hoài
Thật sự tiếc [D]nuối kí ức, cũng chẳng thể phôi phai
Liệu rằng chúng ta mai [G]sau, anh sẽ tập quên những mộng mơ
Và để đổi lấy những cơn [Em7]đau, mong sao con tim ngưng dại khờ
Đâu thể [C]biết trước tương lai, về [Cm]chúng ta ngày mai
Thật sự tiếc [D]nuối kí ức, cũng chẳng thể phôi phai
Thật khó để quên [G]em
[G]Sau cơn mưa dần phai, là khi mà bóng mây đen sẽ biến mất
[Em7]Anh luôn mong rằng, sẽ tỉnh giấc cạnh nhau
Để ta cùng nhìn [C]ngắm những giọt sương, ở [Cm]phía sau khu vườn
Và đọng lại [D]trên đôi môi của em mỗi sớm mai
[G]Tại vì sao vết son trên môi em, vẫn còn đâu đây ?
[Em7]Tại vì sao trước khi chia tay, em đã lặng thinh ?
Dù là [C]đúng hay là sai, dù [Cm]lỗi thuộc về ai
Vẫn làm con [D]tim anh đau thật đau thế này
Liệu rằng chúng ta mai [G]sau, anh sẽ tập quên những mộng mơ
Và để đổi lấy những cơn [Em7]đau, mong sao con tim ngưng dại khờ
Đôi giọt nước [C]mắt anh lăn dài, vì [Cm]nhớ mong em hoài
Thật sự tiếc [D]nuối kí ức, cũng chẳng thể phôi phai
Liệu rằng chúng ta mai [G]sau, anh sẽ tập quên những mộng mơ
Và để đổi lấy những cơn [Em7]đau, mong sao con tim ngưng dại khờ
Đâu thể [C]biết trước tương lai, về [Cm]chúng ta ngày mai
Thật sự tiếc [D]nuối kí ức, cũng chẳng thể phôi phai
Thật khó để quên [G]em
Anh sẽ ở [B]bên em, trong những ngày mây [D]đen
Đợi khi [Am]ánh nắng đến chiếu rọi nơi [C]em
Còn lại [G]kí ức xa mờ
Dù đã [Am]cố nhưng chẳng thể quay về bên [D]nhau