Anh đã mất quá nhiều thời [G]gian để chờ
Chờ một người [E7]không ở đó
Và khi màn [Am7]đêm bao vây, không còn [A7]ai nơi đây
Phải trở về [D7]đâu bây giờ [D]
Anh đã mất quá nhiều thời [G]gian để chờ
Chờ một người [E7]không ở đó
Và giờ những [Am7]thước phim anh vẫn giữ nguyên
Tự dặn lòng mình sẽ [D7]không phai mờ
Anh đã mất quá nhiều [G7]thời gian
Lời 1:
Hai ta chỉ là những đứa [G]trẻ mang con tim sây sát [E7]vào đời
Tập đối diện với những cám [Am7]dỗ, xung quanh là những lời chào [D7]mời
Anh cũng đã từng gian [G]dối, làm người thương anh phải khóc đến [E7]cạn lời
Những vết sẹo chẳng thể mờ [Am7]phai dù khoảnh khắc đó là tạm [D7]thời
Chẳng [G]biết diễn đạt điều muốn nói, dù cũng [E7]muốn mình được lắng nghe
Trước [Am7]khi biết khuấy động khán giả, cũng đã [D7]sống như những ngày lặng lẽ
Cũng đã [G]tự dằn vặt bản thân, vì những [E7]viễn cảnh anh tự vẽ
Thói [Am7]quen biết là xấu, vẫn nhắm mắt [D7]rồi anh mặc kệ
Chờ một người [E7]không ở đó
Và khi màn [Am7]đêm bao vây, không còn [A7]ai nơi đây
Phải trở về [D7]đâu bây giờ [D]
Anh đã mất quá nhiều thời [G]gian để chờ
Chờ một người [E7]không ở đó
Và giờ những [Am7]thước phim anh vẫn giữ nguyên
Tự dặn lòng mình sẽ [D7]không phai mờ
Anh đã mất quá nhiều [G7]thời gian
Lời 1:
Hai ta chỉ là những đứa [G]trẻ mang con tim sây sát [E7]vào đời
Tập đối diện với những cám [Am7]dỗ, xung quanh là những lời chào [D7]mời
Anh cũng đã từng gian [G]dối, làm người thương anh phải khóc đến [E7]cạn lời
Những vết sẹo chẳng thể mờ [Am7]phai dù khoảnh khắc đó là tạm [D7]thời
Chẳng [G]biết diễn đạt điều muốn nói, dù cũng [E7]muốn mình được lắng nghe
Trước [Am7]khi biết khuấy động khán giả, cũng đã [D7]sống như những ngày lặng lẽ
Cũng đã [G]tự dằn vặt bản thân, vì những [E7]viễn cảnh anh tự vẽ
Thói [Am7]quen biết là xấu, vẫn nhắm mắt [D7]rồi anh mặc kệ