Nhớ hôm [Em] ấy thề hẹn trăm năm đến hôm [D] nay ngồi nhìn xa xăm
Thấy em [Bm] theo chồng bước lên kiệu hồng nhói [Em] lòng
Chắc có [Em] lẽ phận nghèo nên thôi để em [D] đi cùng người nên đôi
Bước xa [Bm] anh thật rồi vỡ tan thật rồi, em [Em] ơi.
T-ĐK:
Mình anh ngồi [Em] khóc bơ vơ tiếc cho phận [D] duyên đã lỡ
Ai có đâu [Bm] ngờ nơi chốn khuê phòng em quên [Em] mối tình thơ.
Bởi lẽ bạc [Em] trắng đôi tay biết sao mà [D] anh giữ lấy
Người bên [Bm] ấy anh sầu bên [Em] đây.
ĐK:
Chiều buồn miên [Em] man tư bề ngồi đợi yêu [Bm] thương quay về
Hẹn thề làm [Am] chi chúng [D] ta được [Bm] gì [Em]
Vậy là do [C] anh ngu khờ tin vào lời mộng [Bm] mơ nên chờ
Giờ này vỡ [Am] tan đắng [D] cay mình [Em] mang.
[Em] Yêu thương nhau nhưng lỡ [Bm] làng
[Am] Em vui với [D] ai tình dở [Bm] dang
[C] Hoa kia xinh ôi cũng [Bm] tàn
[Am] Tìm đâu ấm [D] êm nơi trần [Em] gian.
RAP:
Người thì trăn [Em] trở ngồi chờ qua canh ba
Người thì lẳng [D] lơ giờ này đang trăng hoa
Anh thì chẳng [Bm] mơ tình đẹp như ngân hà
Mà người lại ngẩn [Em] ngơ để tim mình băng giá.
Anh muốn được [Em] ngồi lại tịnh tâm và thiền
Mình gặp được [D] nhau ngỡ không lầm là duyên
Rồi từ khi [Bm] nào sự quan tâm là phiền
Hay thứ chi [Em] phối chỉ là nhung gấm và tiền.
Chí [Em] khí nam nhi là phải lầm lì
Sao ta mãi khắc [D] ghi bóng nàng trong tâm trí
Mối tình không khả [Bm] thi mà lúc nào cũng ngẫm nghĩ
Sao không vứt bỏ [Em] đi lao đầu vào làm gì.
Em đã xác định [Em] trước và đâm ngay hồng tâm
Trái tim anh nhiều vết [D] xước cũng cố đành lòng câm
Vàng bạc họ đính [Bm] ước em đừng dối không cầm
Giờ người đã quay [Em] bước có phải anh nói không lầm.
T-ĐK:
Mình anh ngồi [Em] khóc bơ vơ tiếc cho phận [D] duyên đã lỡ
Ai có đâu [Bm] ngờ nơi chốn khuê phòng em quên [Em] mối tình thơ.
Bởi lẽ bạc [Em] trắng đôi tay biết sao mà [D] anh giữ lấy
Người bên [Bm] ấy anh sầu bên [Em] đây.
ĐK:
Chiều buồn miên [Em] man tư bề ngồi đợi yêu [Bm] thương quay về
Hẹn thề làm [Am] chi chúng [D] ta được [Bm] gì [Em]
Vậy là do [C] anh ngu khờ tin vào lời mộng [Bm] mơ nên chờ
Giờ này vỡ [Am] tan đắng [D] cay mình [Em] mang.
[Em] Đêm canh thâu trời [Bm] gieo mưa ngâu
[A] Thấm ướt áo anh chờ [Bm] ai
[Em] Mai tương lai gần [Bm] bao chông gai
Về [C] đây anh [D] nào đắng [Em] cay.
ĐK:
Chiều buồn miên [Em] man tư bề ngồi đợi yêu [Bm] thương quay về
Hẹn thề làm [Am] chi chúng [D] ta được [Bm] gì [Em]
Vậy là do [C] anh ngu khờ tin vào lời mộng [Bm] mơ nên chờ
Giờ này vỡ [Am] tan đắng [D] cay mình [Em] mang.
[Em] Em bên ai thật xót xa
Anh đã cố giữ [D] em và nâng niu em như món quà
[Bm] Dẫu biết tình đã xa
Anh đã cố giữ [Em] mà nhưng đôi tay em nay xa quá
[Em] Trong cơn mưa trời tối tăm
Có lẽ những phút [D] giây anh không thể nào mà cho em
Được [Bm] thì người lại cứ đi
Xem là [Em] vô tình.
Thấy em [Bm] theo chồng bước lên kiệu hồng nhói [Em] lòng
Chắc có [Em] lẽ phận nghèo nên thôi để em [D] đi cùng người nên đôi
Bước xa [Bm] anh thật rồi vỡ tan thật rồi, em [Em] ơi.
T-ĐK:
Mình anh ngồi [Em] khóc bơ vơ tiếc cho phận [D] duyên đã lỡ
Ai có đâu [Bm] ngờ nơi chốn khuê phòng em quên [Em] mối tình thơ.
Bởi lẽ bạc [Em] trắng đôi tay biết sao mà [D] anh giữ lấy
Người bên [Bm] ấy anh sầu bên [Em] đây.
ĐK:
Chiều buồn miên [Em] man tư bề ngồi đợi yêu [Bm] thương quay về
Hẹn thề làm [Am] chi chúng [D] ta được [Bm] gì [Em]
Vậy là do [C] anh ngu khờ tin vào lời mộng [Bm] mơ nên chờ
Giờ này vỡ [Am] tan đắng [D] cay mình [Em] mang.
[Em] Yêu thương nhau nhưng lỡ [Bm] làng
[Am] Em vui với [D] ai tình dở [Bm] dang
[C] Hoa kia xinh ôi cũng [Bm] tàn
[Am] Tìm đâu ấm [D] êm nơi trần [Em] gian.
RAP:
Người thì trăn [Em] trở ngồi chờ qua canh ba
Người thì lẳng [D] lơ giờ này đang trăng hoa
Anh thì chẳng [Bm] mơ tình đẹp như ngân hà
Mà người lại ngẩn [Em] ngơ để tim mình băng giá.
Anh muốn được [Em] ngồi lại tịnh tâm và thiền
Mình gặp được [D] nhau ngỡ không lầm là duyên
Rồi từ khi [Bm] nào sự quan tâm là phiền
Hay thứ chi [Em] phối chỉ là nhung gấm và tiền.
Chí [Em] khí nam nhi là phải lầm lì
Sao ta mãi khắc [D] ghi bóng nàng trong tâm trí
Mối tình không khả [Bm] thi mà lúc nào cũng ngẫm nghĩ
Sao không vứt bỏ [Em] đi lao đầu vào làm gì.
Em đã xác định [Em] trước và đâm ngay hồng tâm
Trái tim anh nhiều vết [D] xước cũng cố đành lòng câm
Vàng bạc họ đính [Bm] ước em đừng dối không cầm
Giờ người đã quay [Em] bước có phải anh nói không lầm.
T-ĐK:
Mình anh ngồi [Em] khóc bơ vơ tiếc cho phận [D] duyên đã lỡ
Ai có đâu [Bm] ngờ nơi chốn khuê phòng em quên [Em] mối tình thơ.
Bởi lẽ bạc [Em] trắng đôi tay biết sao mà [D] anh giữ lấy
Người bên [Bm] ấy anh sầu bên [Em] đây.
ĐK:
Chiều buồn miên [Em] man tư bề ngồi đợi yêu [Bm] thương quay về
Hẹn thề làm [Am] chi chúng [D] ta được [Bm] gì [Em]
Vậy là do [C] anh ngu khờ tin vào lời mộng [Bm] mơ nên chờ
Giờ này vỡ [Am] tan đắng [D] cay mình [Em] mang.
[Em] Đêm canh thâu trời [Bm] gieo mưa ngâu
[A] Thấm ướt áo anh chờ [Bm] ai
[Em] Mai tương lai gần [Bm] bao chông gai
Về [C] đây anh [D] nào đắng [Em] cay.
ĐK:
Chiều buồn miên [Em] man tư bề ngồi đợi yêu [Bm] thương quay về
Hẹn thề làm [Am] chi chúng [D] ta được [Bm] gì [Em]
Vậy là do [C] anh ngu khờ tin vào lời mộng [Bm] mơ nên chờ
Giờ này vỡ [Am] tan đắng [D] cay mình [Em] mang.
[Em] Em bên ai thật xót xa
Anh đã cố giữ [D] em và nâng niu em như món quà
[Bm] Dẫu biết tình đã xa
Anh đã cố giữ [Em] mà nhưng đôi tay em nay xa quá
[Em] Trong cơn mưa trời tối tăm
Có lẽ những phút [D] giây anh không thể nào mà cho em
Được [Bm] thì người lại cứ đi
Xem là [Em] vô tình.